Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 102 : Cuộc thi vấn đáp!
Ngày đăng: 12:57 30/04/20
Thể thuật của Lăng gia, là thức đấu dành riêng cho tử sĩ Lăng gia, vì sao nó lại xuất hiện ở đây?
Lăng Lan vừa nghi ngờ vừa lo lắng, nếu như lúc đầu cô cũng không quan tâm
đến truyền thừa này thì lúc này cô buộc phải xem nó có những gì.
Lăng Lan không chần chờ bắt đầu đánh theo bóng kia, đây chính là thể thuật
mà cô đã học ngay từ khi còn nhỏ, nó đã trở thành một phần bản năng của
cô.
Chờ sau khi Lăng Lan đánh xong bài thể thuật thì chiếc bóng
màu xám lại biến mất, sương mù xung quanh cô bắt đầu tiêu tán, khung
cảnh xung quanh bắt đầu hiện ra.
Nơi cô đang đứng là một bãi cỏ
nhanh màu xanh, có những ngọn núi xa xa, mây mù lượn lờ, có tiếng suối
nước, tiếng chim hót, mùi của hoa thơm, và một u cốc xinh đẹp bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Lăng Lan.
Lăng Lan chưa bao giờ nhìn thấy một khung cảnh đẹp như vậy, khiến cô cảm thấy yên bình vô cùng.
Đúng lúc này một tờ giấy trắng đột nhiên từ trên trời rơi xuống, đung đưa bay tới trước mặt Lăng Lan.
Trên tờ giấy viết duy nhất một câu: Đây là một thế giới xinh đẹp nhưng chưa
được đặt tên, mời bạn đặt cho nó một cái tên thật hay.
Lăng Lan vừa đọc xong dòng này thì bên cạnh tờ giấy xuất hiện một cây bút lông vô cùng xinh đẹp.
Kỳ quái, vì sao một thế giới phát triển lại xuất hiện một thứ cổ xưa như vậy?
Lăng Lan hơi nhăn mày, tầm mắt bị cây bút lông hấp dẫn... Càng nhìn càng thấy quen, hình như cô đã nhìn thấy nó ở đâu rồi.
Ở học viện sao? Lăng Lan âm thầm lắc đầu, trực tiếp loại trừ khả năng
này. Học viện quá tiên tiến, việc xuất hiện một thứ như bút lông là gần
như không có khả năng.
Như vậy nơi duy nhất cô có thể thấy được thứ này chính là ở nhà mình.
Nhưng mà cây bút này xuất hiện ở đâu trong nhà cô chứ? Bình thường bút lông
sẽ được đặt trong thư phòng, nhưng mà ở nhà cũ Lăng gia thì thư phòng là của cha, mà trong phòng cha không có loại bút này, nhìn qua là thấy nó
là của nữ mà...
Con gái? Thư phòng? Lăng Lan đột nhiên nhớ tới
dừng lại cây bút trong tay lại bắt đầu nhớ những lời Lam Lạc Phượng đã
nói.
“Lan bảo bối, con có biết cha con thích cái gì nhất
không?”Đó là lúc Lăng Lan còn nhỏ được Lam Lạc Phượng ôm trong tay,
Lam Lạc Phượng cầm bức ảnh mình chụp với Lăng Tiêu mỉm cười nói.
Lăng Lan âm thầm xem thường, mẹ còn chưa nói làm sao biêt được chứ..
“Cha con thích cơ giáp nhất, thậm chí có thể nói trong sinh mệnh của ông ấy, ngoài cơ giáp vẫn là cơ giáp, có đôi khi mẹ cũng sẽ ghen tỵ đối với
tình cảm mà ông ấy dành cho cơ giáp, bất quá lúc cha con điều khiển cơ
giáp thật sự đẹp trai cô cùng, không ai có thể so sánh bằng.” Mẹ Lam lại bắt đầu nổi lên háo sắc, vẻ mặt say mê khiến Lăng Lan mới hơn một tuổi
hung hăng dùng tay nhỏ bé đấm vào khuôn mặt tươi cười của Lăng Tiêu.
“Họa thủy!” Lăng Lan nhỏ giọng nói.
“Nhưng mà cha con cũng yêu mẹ nhất, con biết không, cha con từng nói nến bắt
ông phải lựa chọn giữa cơ giáp và mẹ thì ông sẽ không chút do dự mà bỏ
cơ giáp chọn mẹ.” Lam Lạc Phượng nói tới đây thì khuôn mặt liền đỏ bừng, “Chờ mẹ có thể gặp lại ông ấy thì nhất định phải bắt ông ấy bỏ cơ giáp, chỉ có thể yêu duy nhất mẹ thôi… Ông ấy đã từng hữa như vậy.”
Lăng Lan đột nhiên cảm thấy bi thương, yêu đến mức không thể chấp nhận đối
phương đã ra đi, mỗi khi Lam Lạc Phượng nhắc đến Lăng Tiêu thì đều nói
giống như ông ấy đang đi du lịch một mình mà không phải đã rời khỏi thế
gian.
Ba yêu mẹ nhất có phải hay không? Đây cũng là hi vọng của
mẹ đi. Lăng Lan thở dài một hơi, trực tiếp viết ba chữ Lam Lạc Phượng
lên sau câu hỏi Lăng Tiêu thích gì nhất.
Bất quá vấn đề tiếp theo lại khiến Lăng Lan đau đầu, vì sao truyền thừa lại đặt những vấn đề cổ quái như vậy?
“Thói quen đi ngủ của mẹ bạn?” Vấn đề này khiến Lăng Lan nhịn không được mà
khuôn mặt dật dật, nghiến răng không chút do dự viết đáp án.
Sau khi biết đáp án thì tờ giấy lại xuất hiện một vấn đề: “Bạn có muốn thay đổi đáp án không?”
Lăng Lan quyết đoán viết không, ngay lập tức cây bút trong tay liền biến mất, cả tờ giấy trước mặt cũng không còn.
Sau đó một tờ giấy trắng với một hàng chữ cực kỳ nổi bật xuất hiện: “Chúc mừng bạn tiến vào cửa tiếp theo!”