Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 108 : Người thanh niên nguy hiểm!

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


“Đúng vậy, so với thế giới hiện đại, khoa học kỹ thuật phát triển, ta càng

thích nơi này hơn.” Lăng Lan nở nụ cười, kiến trúc quen thuộc, hoàn cảnh quen thuộc khiến thể xác và tinh thần cô bỗng chốc thoải mái lên, cảm

giác mệt mỏi vì bị huấn luyện quá độ trong mấy tháng qua đã biến mất

không còn.



Tiểu Tứ nghe thấy Lăng Lan nói thích nơi này thì tâm

tình khẩn trương lo lắng nhất thời chạy mấy, này có phải là có sai trở

thành không sai không. Nghĩ đến đây tiểu Tứ có chút đắc ý: ta quả nhiên

là sinh mệnh trí năng thể thông minh nhất, cho dù không cẩn thận làm sai cũng phải là sai lầm hoàn mỹ nhất!



Không tiếp tục nói chuyện,

Lăng Lan mang theo tiểu Tứ đi dạo một vòng trong thủ đô, đương nhiên cô

chỉ nhìn chứ không mua. Cô vừa tới đây, thân phận này cũng không kết nối với bất kỳ tài khoản ngân hàng nào, như vậy cô cũng không thể dùng điểm danh dự để trả tiền, mặc dù tiểu Tứ nói có thể thực hiện giao dịch

nhưng đối với Lăng Lan, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cô

cũng sợ ngân hàng trung ương có thiết lập việc kiểm tra định kỳ, nếu bại lộ thì nhất định sẽ rất phiền toái.



Vả lại thân phận này cũng

không có địa chỉ che dấu an toàn, chẳng lẽ sau khi cô mua xong thì yêu

cầu chủ quán đem nó về nhà Lăng gia? Như vậy việc cô thay đổi không phải phí công uổng sức sao?



Lăng Lan giống như đứa trẻ vừa ra ngoài

lần đầu tiên, nhìn thấy cái gì cũng hăng hái, có thể dạo phố tự do là

một trong những giấc mơ ở cả hai đời của cô.



Kiếp trước luôn phải nằm giường bệnh, cho nên cô rất muốn có thể có cơ hội đi ra ngoài dạo

phố một lần, đáng tiếc cuối cùng cũng không thể mở rộng tầm mắt mà nhìn

ra ngoài, chỉ có thể ở một chỗ tới chết. Kiếp này tuy không bị bệnh nằm

trên giường nhưng từ lúc sinh ra cô luôn luôn bị hạn chế trong việc đi

lại, chỉ có thể lui tới ở Lăng gia, sau đó tới học viện đồng quân trung

tâm cũng bị hạn chế, tuy rằng học viện cũng có thể giới ảo, có cửa hàng

các thứ, nhưng trong đó cho dù là thứ rẻ nhất cũng chỉ liên quan đến

việc học tập, không còn thứ gì khác. Hơn nữa trong đó toàn là những cửa

hàng bán các loại sản phẩm khoa học viễn tưởng, điều này khiến Lăng Lan

chẳng có cảm giác dạo phố chút nào.



Bất quá thủ đô này không

giống như vậy, kiến trúc cổ điển, việc bài trí trong cửa hàng cũng giống với kiếp trước của cô, khiến cho tâm tình cô tốt lên vô hạn.



Nếu không phải mỗi lần cô tiến vào một cửa hàng thì trước mắt tự động nhảy
cảm thán, tiểu Tứ thật sự rất hữu dụng, cho dù là thế giới ảo hay thế

giới hiện thực, cô không thể không có sự giúp đỡ của tiểu Tứ hỗ trợ.



Lăng Lan bước vào cửa liền cảm giác khung cảnh trước mắt mình thay đổi, sau

đó cô phát hiện bản mình đang đứng giữa một cánh cửa, phía trước là hàng hàng ghế ngồi.



”Xin lỗi, hãy nhường nhường một chút?” Một giọng

nói lạnh như băng vang lên sau lưng Lăng Lan, cô vội vàng xoay người

nhìn ra sau, một người thanh niên mặc áo ngoài đen trùm khắp người chỉ

chừa lại nửa khuôn mặt dưới.



”Á... Thực xin lỗi.” Lăng Lan ngượng ngùng cúi đầu, nhanh chóng nghiêng người nhường đường. Lăng Lan cúi đầu không để đối phương phát hiện vẻ khiếp sợ của mình, cô hung hăng nắm

hai tay để ngăn cho chúng không bị rung lên.



Vừa rồi cô không hề

phát hiện phía sau có người, lần đầu tiên bị người khác im hơi lặng

tiếng tới gần mà không hay biết gì, nếu đối phương muốn đánh lén như vậy Lăng Lan tuyệt đối sẽ chết chắc.



Hơn nữa lúc chân chính đối mặt

với người thanh niên đó, trong lòng Lăng Lan hiện ra hai chữ nguy hiểm,

đây là lần đầu tiên cô cảm giác được nguy hiểm ở trên một người khác trừ những đạo sư trong không gian học tập.



Người thanh niên không

nói gì, chỉ hơi gật đầu với Lăng Lan tỏ vẻ cảm ơn rồi trực tiếp lướt qua Lăng Lan, đi ra ngoài, xem ra anh ta cũng là một người xem trận đấu

này.



Lăng Lan cũng không lập tức theo đi ra ngoài, cô đối với người thanh niên kia có chút kiêng kị, cô quyết định nên giữ khoảng

cách tương đối một chút. Khi người kia đã đi xa không còn thấy bóng dáng nữa thì chợt nghe tiểu Tứ nói: “Oa… dựa vào, người này là hacker nha... Không, rất có thể anh ta chính là hư trong truyền thuyết.”



”Tiểu Tứ, ngươi nói hư, có phải là những người có thể trực tiếp gạt bỏ ý thức của người khác không?”



”Đương nhiên, hơi thở trên người người kia rất giống, là thuộc loại hacker, phương diện tinh thần biến dị.” Tiểu Tứ xác nhận.



Cho dù ở thế giới ảo, Lăng Lan nghe xong lời này cũng cảm thấy lạnh cái

trán, mồ hôi nhỏ giọt, khó trách cô cảm thấy người nọ rất nguy hiểm, hóa ra là người có thể im hơi lặng tiếng cướp đoạt sinh mệnh của người

khác, hu hu hu, thế giới ảo này thật nguy hiểm.



Cho dù Lăng Lan trong hiện thực có thể KO hơn một trăm ngàn người, nhưng ở thế giới ảo này, cô không thể không lùi bước.