Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 139 : Rời khỏi hay ở lại?

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


Mãnh thú đột nhiên đụng phải lan can, trong lúc tất cả mọi người cho rằng lan can khẳng định bị đâm mà gãy đứt thì sự thật lại làm cho bọn họ chấn kinh, không nghĩ tới lớp lan can thoạt nhìn yếu ớt lại chắc chắn cực kỳ, thậm chí ở trên nó còn được trang bị một lực điện trường cực lớn. Mãnh thú va vào lan can làm lan can phát ra tiếng điện giật chói tai, tia lửa bắn khắp nơi, rất nhanh, mãnh thú bị điện biến thành một khối đen xì cuối cùng rớt xuống đất.



Lúc này Lăng Lan mới chú ý tới bên ngoài lan can có rất nhiều thứ đen đen như vậy, thoạt nhìn phương thức này đã giết rất nhiều mãnh thú.



Hàn Kế Quân thất thanh hô: “Tường bảo hộ điện từ!”



Một tiếng này làm nhóm đồng quân sinh khiếp sợ, trên mặt lộ ra hiểu rõ, cũng chỉ có loại tường bảo hộ điện từ này mới có uy lực lớn như vậy.



Xem ra, mãnh thú ở tòa tinh cầu này cũng không đơn giản, nếu không sẽ không phải dùng tới loại phương pháp bảo vệ mạnh nhất của Liên Bang. Nghĩ được điều này không chỉ có Lăng Lan mà rất nhiều đồng quân sinh cũng đều nghĩ tới, trên mặt bọn họ bắt đầu lộ ra biểu tình khẩn trương, đã cảm giác được chương trình học săn thú lần này không đơn giản như trong tưởng tượng của bọn họ.



“Các bạn học sinh của học viện đồng quân……”



Lúc này, một giọng nói vang dội trực tiếp truyền vào trong tai mỗi đồng quân sinh: “Hoan nghênh mọi người tới hành tinh Hoang Dã, lần này, năm mươi học sinh các em sẽ được thực hành chương trình học săn thú ở đây. Anh chân thành hy vọng mỗi người các em đều có thể hoàn thành khóa học này, nhưng để hoàn thành chương trình học này, anh hy vọng mỗi người các em đều có thể từ sân săn thú sống sót đi ra!”



Mấy câu nói đó làm nhóm đồng quân sinh kinh nghi bất định, bọn họ không biết vì sao chỉ đơn giản là tham gia một khóa săn thú lại có thể liên hệ đến sinh mệnh.



“Các em không nghe lầm. Chương trình học lần này có thể khiến các em phải trả giá bằng sinh mệnh, bởi vì thứ mà các em phải đối mặt không phải là những loài động động vật mà các em thường nhìn thấy, những mãnh thú ở đây thấp nhất là thuộc cấp H.”


Kỳ thật Vũ Cảnh có ý tưởng là bởi vì cậu cũng không biết địa vị của Lăng Lan ở trong lòng bọn Tề Long, có thể nói, người bội phục Lăng Lan nhất trong tiểu đội này chính là Tề Long. Phải nói Tề Long đã xem Lăng Lan như là một nửa đạo sư của mình, rất nhiều thời điểm khi Tề Long gặp hoang mang về mặt cách đấu thì đều là Lăng Lan tới giải thích rõ ràng nghi vấn của mình. Cho nên, Tề Long có thể không phục những người khác, nhưng tuyệt đối sẽ không thể không phục Lăng Lan.



Mà Lạc Lãng vẫn luôn theo sát bước chân Tề Long, kỳ thật cậu và Tề Long cũng được coi như là đối thủ cạnh tranh, thời điểm Tề Long hoang mang, cậu cũng hoang mang, Tề Long tiến bộ đồng thời cậu cũng đồng dạng tiến bộ, Lăng Lan là nữa đạo sư của Tề Long, thì đồng dạng cũng là nữa đạo sư của cậu. Cho nên Lạc Lãng chưa từng nghĩ tới rời khỏi Lăng Lan, cậu chỉ có hy vọng có một ngày có thể dẫm hạ Tề Long, trở thành tiểu đệ đệ nhất bên người Lăng Lan (Tiểu Tứ cực kỳ không phục mà nhảy ra. Nha, tiểu đệ đệ nhất của lão Đại chắc chắn chắc chắn chắc chắn……( dưới tiết kiệm ngàn vạn chữ chắc chắn) là ta….)



Người duy nhất vẫn luôn nghi vấn Lăng Lan chính là Hàn Kế Quân, năng lực cách đấu ở trong ban của cậu thật bình thường, vì vậy, thay vì lao vào đánh nhau, cậu cực kỳ thích dùng đầu để giải quyết vấn đề, cho nên cậu chướng mắt những người đầu óc đơn giản mà tứ chi phát triển, cho dù người có thực lực mạnh như thế nào thì dưới các loại âm mưu, ai cũng có thể thua rối tinh rối mù. Sau cậu phát hiện Lăng Lan cũng rất phúc hắc (chỗ này có hơn phân nửa là công lao của Tiểu Tứ. Lăng Lan cũng không nghĩ phức tạp như Hàn Kế Quân), lúc này mới chân chính tâm phục khẩu phục, tán thành Lăng Lan làm của lão Đại của mình.



Còn người vừa mới tiến vào tiểu đội gần nhất, Lâm Trung Khanh, nguyên bản là do bán mình tiến vào, còn hoàn toàn được đến Lăng Lan tán thành nên bây giờ cậu một lòng một dạ muốn đạt được lão Đại thật tâm tiếp nhận, cho nên căn bản là không có ý muốn thoát ly khỏi Lăng Lan ……



Ba tiểu đội hàng đầu của ban 1 đồng thời quyết định ở lại tiếp tục chương trình học, khiến cho những người nguyên bản có chút chần chờ cũng nhanh chóng quyết định, sôi nổi tỏ vẻ lưu lại.



Người khiến bọn họ nguyện ý lưu lại chính là Lăng Lan, trận đấu giữa Lăng Lan huấn luyện viên trên tinh hạm kia mà không rơi xuống thế hạ phong làm cho bọn họ tin tưởng, chỉ cần không phải quái thú cấp G trở lên, dựa vào thực lực của Lăng Lan là hoàn toàn có thể đánh bại chúng nó.



Lăng Lan tuy rằng đối với mọi người cực kỳ lạnh nhạt, lúc nào cũng trương diện mặt than tựa hồ không thể nào sống chung, nhưng mọi người tin tưởng, ở thời khắc mấu chốt, Lăng Lan tuyệt đối sẽ ra tay tương trợ.



Ba phút rất nhanh trôi qua, nhìn nhóm đồng quân sinh không một ai lựa chọn rời đi khiến trưởng quân doanh cực kỳ vừa lòng: “Đám nhỏ lần này thật không sai, ý chí thật kiên định, không giống mấy năm trước, đều có mấy đứa lựa chọn rời đi…… Một khi đã như vậy, chúng ta liền không thể sơ sót, cảnh giác lên, không thể để bọn nhỏ thật sự phát sinh chuyện gì nguy hiểm.”



“Yên tâm đi, doanh trưởng! Đội vương bài cơ giáp của chúng ta đã chuẩn bị thỏa đáng, chỉ cần nhóm đồng quân sinh ra ngoài săn thú, bọn họ liền bay không trung âm thầm bảo hộ, tuyệt đối sẽ không làm cho bọn bọn nhỏ gặp nguy hiểm gì.” Tham mưu cười tủm tỉm đáp.