Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 168 : Nhiệm vụ thật sự đúng không?
Ngày đăng: 12:57 30/04/20
“Cách chúng ta bao xa?” Một vị giáo viên hẳn là đội trưởng của nhóm nghe đội viên báo cáo thì nhíu mày hỏi.
“Không đến 1000 mét.” Giáo viên điều tra trả lời.
“Tiểu Lại, cậu chú ý cảnh vật chung quanh, đừng để cho mặt giáo viên khác phát hiện ra tung tích chúng ta.” Đội trưởng quyết đoán an bài.
“Vâng, đội trưởng!” Giáo viên điều tra tiểu Lại lĩnh mệnh.
Đội trưởng tay sau vung lên, liền nghe thấy mấy tiếng vèo vèo vèo, năm đạo bóng dáng trực tiếp từ nơi này biến mất.
Mà lúc này ở hướng nam, Lăng Lan đang chạy như điên, trong ý ý thức hải phân phó tiểu Tứ giúp cô tìm một nơi phù hợp để săn thú.
“Tiểu Tứ, chính là chỗ này sao?” Lăng Lan bỗng nhiên dừng bước chân, dò hỏi tiểu Tứ nói.
“Đúng vậy, trong phạm vi năm cây số chung quanh nơi này không có một học sinh nào của học viện đồng quân.” Tuy rằng tiểu Tứ không biết vì sao Lăng Lan lại để ý sự sống của những đồng quân sinh trong học viện này như vậy, bất quá nếu lão Đại đã muốn thì làm một tiểu Đệ xứng chức, nó nhất định phải phụ trách giải quyết.
“Được, chúng ta ở đây chờ con mồi tới!” Nơi mà Lăng Lan lựa chọn để săn thú là khu rừng sâu nhất trong học viện, nơi này cách ký túc xa rất xa, người bình thường sẽ không lựa chọn tới loại địa phương âm u không thấy người này, trừ phi là có học sinh muốn trục lợi, trốn ở chỗ này qua 24 giờ đấu đại giới.
Lăng Lan ở trong rừng nhẹ nhàng mà nhảy lên mấy cái, liền lặng yên không tiếng động mà biến mất.
Không đến một phút đồng hồ, tiểu đội năm người giáo viên lúc nãy liền xuất hiện ở chỗ Lăng Lan vừa biến mất.
“Tiểu Lại!” Đội trưởn vừa tới thì kinh hô một tiếng, hóa ra người đầu tiên bị Lăng Lan giết chính là người thức tỉnh thiên phú xâm nhập hệ thống theo dõi kia. Bởi vì thiên phú thức tỉnh thuộc về hệ tinh thần cho nên vừa rồi khi bị tinh thần của Lăng Lan đánh sâu vào, người đó có năng lực chống cự mạnh hơn, nhưng dù vậy cũng không thoát được sức mạnh của cô, cuối cùng vẫn bị giết.
Tiểu Lại hoảng sợ mà đè ngực đang phun ra máu tươi, trong miệng nói: “Em không muốn chết, đội trưởng. Em không muốn chết……” Nguyên bản cho rằng đây là một nhiệm vụ cực kỳ nhẹ nhàng, chỉ là giết một đứa trẻ 13 tuổi thôi, mà bọn họ đều là những phần tử tinh anh……
“Tiểu Lại, kiên trì một chút!” Đội trưởng lấy thuốc ra rót cho đội viên dù chính hắn cũng biết đây chỉ là vô dụng, trừ phi trong vòng ba phút được bổ sung máu để duy trì lượng máu thấp nhất, sau đó trong vòng 2 tiếng đồng hồ thay được trái tim mới thì mới có thể có cơ hội sống.
Nhưng hiện tại, bọn họ đang ở học viện đồng quân trung tâm, mà bọn họ là những sát thủ giả dạng giáo viên để tiến vào ám sát học sinh, bọn họ không thể thỉnh cầu cấp cứu hay cứu viện. Nói cách khác, hắn căn bản không có biện pháp đem tiểu Lại về địa bàn của mình trong vòng 3 phút.
Tránh ở một bên, Lăng Lan hung hăng mà cắn bàn tay mình, hy vọng đau đớn có thể làm giảm cảm giác khó chịu trong lòng. Việc giết người đối với cô không phải là chuyện mới, cô đã từng giết người trong những nhiệm vụ được giao từ không gian học tập-nhưng cô biết đó chỉ là những số liệu, hay cô cũng đã từng giết rất kẻ địch trong trận chiến tại tinh cầu Ma Thú- nhưng đó là kẻ thù, còn người này…
Anh ta rất có thể là một người quân nhân, một người không biết chân tướng gì mà chỉ đơn thuần là tiếp nhận nhiệm vụ, thực hiện nghĩa vụ của một người quân nhân…
Nhưng cô không thể vì vậy mà nương tay, cô không thể chết, cũng tuyệt đối không chết, cô đã từng thề, kiếp này, cô muốn an an ổn ổn mà tồn tại, tự do tự tại mà sống, bất luận kẻ nào muốn quấy nhiễu đến mục tiêu này thì dù có hóa thành ma quỷ cô cũng bất chấp….
“Đội trưởng! Nhiệm vụ này thật sự đúng sao?” Tiểu Lại mở to đôi mắt nghi vấn nhìn đội trưởng rồi trút hơi thở cuối cùng.
“Tiểu Lại!” Đội trưởng thấp giọng hô, nước mắt từ khóe không tiếng động mà chảy xuống, giống như Tiểu Lại nói, nhiệm vụ này thật sự đúng sao? Vì sao muốn giết một đứa trẻ mới chỉ 13 tuổi? Chẳng lẽ bởi vì cha phản bội, cho nên con cũng sẽ phản bội sao? Vì sao nhất định phải phòng hậu hoạn chưa xảy ra chứ?
Đội trưởng chậm rãi vuốt mắt cho tiểu Lại, khi ngẩng đầu một lần nữa, ánh mắt tràn ngập lãnh lệ: “Tiểu Lại, đến bây giờ cậu còn không rõ sao, chúng ta căn bản không cần biết cái gì gọi là đúng sai, tiến vào tổ chức, nhiệm vụ chính là số 1! Yên tâm, tôi sẽ giết nó báo thù cho cậu, máu của đồng đội sẽ không chảy một cách vô ích.” Sát khi từ đội trưởng trở nên nồng đậm, hơi thở dần dần không xong, thậm chí ẩn ẩn có khả năng bạo động.