Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 205 : Thương lượng cửa sau!

Ngày đăng: 12:58 30/04/20


Edit: Jane McAdam 



Beta: Beheonhoxinh



"Thời hạn cuối báo danh là khi nào vậy?” Thấy ánh mắt lạnh lẽo của Lăng Lan đang nhìn mình làm Tề Long chột dạ, cậu nhanh chóng đánh trống lãng quay sang hỏi Hàn Kế Quân bên cạnh. Được rồi, cậu thừa nhận, cậu thật sự không thể nói được với Lăng Lan mấy câu kiểu như hẹn gặp lại các loại.



"Trước mười hai giờ!” Hàn Kế Quân không hề nghĩ ngợi trực tiếp trả lời luôn. Phản xạ này là do bao năm rèn luyện được khi ở bên cạnh người bạn lúc nào cũng sơ ý, lơ đễnh, quên chuyện này chuyện nọ, nhờ vậy mà Hàn Kế Quân đã biến trở thành Hàn thành bách khoa toàn thư phục vụ riêng cho Tề Long.



Tề Long liếc nhìn liên lạc khí, phát hiện mới mười giờ rưỡi, vẫn còn chút thời gian ở cạnh lão đại, cậu bỗng nhiên có chút hối hận, sao lại chạy tới đây làm gì mà không cùng mọi người đi cà phê rồi từ từ tâm sự kia chứ. 



Vừa nghĩ tới là muốn hành động ngay, Tề Long dè dặt dò hỏi “Lão đại, nếu không chúng ta tìm một chỗ ngồi tâm sự đi, dù sao cũng còn sớm quá.” 



Lăng Lan mắt lạnh nhìn qua “Có cái gì mà tán gẫu? Ai biết lúc vào đó có phải làm thêm thủ tục gì hay không, lỡ không đủ thời gian thì sao?”



Tề Long bị Lăng Lan nói cho ngậm miệng lại, chẳng lẽ muốn cậu tự thú rằng cậu luyến tiếc thời gian đứng cùng lão đại hay sao? Được rồi, cậu là nam tử hán đại trượng phu, cậu mới không thèm làm cái hành vi nhi nữ thường tình này. 



Mấy người còn lại cũng nhìn ra tâm ý đã định của Lăng Lan, cho dù rất muốn hùa theo đề nghị của Tề Long nhưng ở chung với Lăng Lan một thời gian dài nên cũng quá hiểu lão đại nhà mình, cả đám đành im re không dám cho ý kiến. 


Lăng Lan cũng không biết được suy nghĩ trong lòng Tiểu Tứ, cô trực tiếp ném nó vào không gian học tập để cho nó khỏi quấy rối tư duy của mình. Nhìn thoáng qua Lạc Lãng đang mắt ướt nhạt nhòa, lại liên tưởng đến tình cảnh bản thân mà khẽ than thầm một tiếng. 



Quên đi, không cẩn thận cô lại chọn con đường lãnh khốc cuồng bá, bên người có một kẻ phát triển theo xu hướng xinh đẹp vô tận là Lạc Lãng cũng khiến lòng cô cân bằng chút chút. Có lẽ đây là một phần lễ vật mà ông Trời ban cho cô, đặc biệt tặng cho cô một đồng chí âm dương khó hiểu sống chết bên cạnh. Con đường này cũng sẽ không khiến cô cô đơn!!!. 



Lăng Lan tự an ủi bản thân, thấy rằng chấp nhận Lạc Lãng cũng không sao. Cô buông bỏ những khúc mắc trong lòng đi qua vỗ vỗ vai Lạc Lãng an ủi “Cứ như vậy đi, chỉ cần làm chính mình là ổn rồi” 



Lăng Lan một câu hai nghĩa, mà hàm nghĩa thứ hai chưa chắc năm tên kia hiểu, chỉ có cô rõ ràng, an ủi họ Lạc cũng là an ủi chính mình. 



Dung mạo xinh đẹp như con gái luôn là tâm ma của Lạc Lãng, cậu luôn hận vì sự xinh đẹp của mình, cậu luôn nghĩ rằng lão đại cũng như đồng bọn sẽ không thích mình, lại không nghĩ đến Lan lão đại an ủi cậu như vậy, điều này khiến lòng cậu cảm động không thôi, lập tức lĩnh ngộ tình cảm chết vì tri kỷ “Lão đại, cảm ơn cậu!” 



Lão đại, chỉ có cậu hiểu rõ nội tâm của tớ, Lạc Lãng nguyên bản vẫn là Lạc Lãng, không vì vẻ bề ngoài mà thay đổi. Cảm ơn lão đại, vì sự tín nhiệm của cậu cho dù trên đời này ai cũng khinh bỉ bộ dáng của tớ, tớ cũng sẽ không phẫn nộ, không thương tâm, không dao động chính mình!



Nỗi oán hận về dung nhan họa thuỷ trong lòng Lạc Lãng thoáng cái tiêu thất. Cậu thoải mái nở nụ cười sáng lạn, nụ cười càng thêm xinh đẹp. Nếu trước đây nụ cười có phần che lấp thì giờ phút này hoàn toàn nở rộ khiến những người khác có cảm giác không thể nhìn thẳng… 



Nhưng trong lòng tiểu đồng bọn minh bạch, Lạc Lãng đã trở nên mạnh mẽ hơn. Bởi vì sức quyến rũ của cậu lại đạt tới một tầm cao mới. Cả đám đã lăn lộn bên nhau từ nhỏ, nên quá hiểu rõ thực lực và sức quyến rũ của người bạn này có quan hệ trực tiếp với nhau, thực lực càng mạnh, diễm quang càng bắn ra bốn phía! 



Mà đầu sỏ của việc này cũng không biết, chỉ vì một câu an ủi vô tình đã khiến Lạc Lãng mở ra khúc mắc, tâm tình dâng cao làm cảnh giới thể thuật một lần nữa được đề thăng. Sau này, đây cũng là nguyên nhân dẫn phát một hồi đại phong ba, làm cho cả nhóm ở trong quân giáo nếm nhiều gian khổ, phân tranh không ngừng! Những sóng gió này cũng làm cho một quân giáo sinh (học sinh trường quân giáo) nào đó che giấu rất tốt, ngoài ý muốn bước vào bên trong sinh mệnh của Lăng Lan ….