Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 240 : Mục đích của Lôi Đình
Ngày đăng: 12:58 30/04/20
Edit: Phi Nguyệt
Tạ Nghị đột nhiên nói: “Cũng chưa chắc, Lôi Vương hiện giờ đang bế quan chuẩn bị đột phá cấp Vương bài sư sĩ, sẽ không có thời gian để ý tới loại chuyện nhỏ này.”
Chuyện Lôi Vương bế quan tấn cấp Vương bài sư sĩ hầu như đã truyền khắp trường, dù bọn họ là học sinh mới cũng biết được ít nhiều. Dù gì trường nam sinh quân giáo có một vị thiên tài siêu cấp như thế cũng muốn tuyên truyền mạnh một chút.
Lăng Lan có chủ ý trong lòng, vội nói: “Chờ một chút, tớ nghĩ đây có lẽ là cơ hội tốt để chúng ta phát triển thế lực của đoàn.”
Lời nói của Lăng Lan khiến ánh mắt mọi người trở nên sáng ngời, bọn họ cố nén sự kích động trong lòng, không dám mở miệng sợ quấy rầy suy nghĩ của Lăng Lan.
Ai cũng biết, đoàn Tân Sinh bây giờ nhìn như rất mạnh, chưa có thế lực nào động tới, nhưng trên thực tế những thế lực kia giống như một cây đao lúc nào cũng treo lơ lửng trên đầu bọn họ, nguy hiểm trập trùng, bởi vì bọn họ không biết khi nào những thế lực kia sẽ ra tay đàn áp, ép buộc bọn họ phải gia nhập.
Những học viên của học viện đồng quân trung tâm từ trước đến giờ đều có thiên phú cực tốt, trong thâm tâm họ luôn có niềm kiêu hãnh của riêng mình nên không muốn bị người khác ép buộc, đây cũng là một trong những nguyên nhân bọn họ nhanh chóng đạt được thống nhất trong việc lập ra đoàn Tân Sinh.
Vốn lúc đầu họ đã nghĩ thế lực đại biểu cho học viện đồng quân của Trương Kinh An là nơi tốt để sinh sống và phát triển trong trường. Đáng tiếc, Trương Kinh An trước đây đã từng thua bọn họ trong trận đấu đại giới, nên những học sinh mới không muốn đi theo một kẻ bại tướng. bọn họ chướng mắt Trương Kinh An, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn ta thất bại ở trường nam sinh quân giáo.
Thêm một nguyên nhân nữa là bởi vì có sự tồn tại của Lăng Lan nên bọn họ càng không muốn gia nhập vào thế lực của Trương Kinh An. Nếu Lăng Lan không ở đây, sẽ có rất nhiều người vì chịu áp lực mà đồng ý, nhưng năm nay có Lăng Lan vào trường. Lăng Lan là người đã lãnh đạo bọn họ chiến thắng trận đấu đại giới năm đó, nay lại thành công cướp đoạt quyền khống chế phi thuyền, không thể nghi ngờ gì nữa, Lăng Lan chắc chắn là người đáng tin cậy nhất cho bọn họ đi theo.
Lúc này Hàn Kế Quân mới nhớ ra Lan lão đại của bọn họ rất có thể là một cao thủ hacker ẩn thân, lúc bọn họ thực hiện kế hoạch chiếm quyền kiểm soát phi thuyền đã chứng minh điểm ấy. Hàn Kế Quân nhanh chóng nở nụ cười.
Mấy người khác cũng bắt đầu hiều ra, Tạ Nghị hỏi: “Có phải các cậu muốn nói, tuy rằng thoạt nhìn tình hình của chúng ta rất hung hiểm, nhưng thực ra cũng không đến mức hỏng bét như vậy có đúng không?”
Lăng Lan lắc đầu: “Cũng không hẳn, chỉ có thể nói thành bại là 50:50.”
Dứt lời, Lăng Lan quay đầu nhìn Hàn Kế Quân dặn dò: “Kế Quân, cậu liên lạc với mấy đội trưởng trong đoàn Tân Sinh, đêm nay tới tập hợp trong biệt thự của chúng ta, nếu đã quyết định thì phải nói với họ một tiếng.”
“Được! Lão đại.” Hàn Kế Quân trả lời, nhưng cậu vẫn cảm thấy hơi lo lắng. “Nếu bọn họ chùn chân thì làm sao bây giờ?” Đây không phải như lúc đấu đại giới, thực lực cùng nhân số của Lôi Đình vượt qua họ rất nhiều, mà bọn họ vừa mới đến trường học, còn chưa có thế lực vững chắc, sợ rằng nhiều tân sinh sẽ có lo lắng.
“Nói với họn họ, nếu không muốn làm có thể rời đi.” Lăng Lan lạnh nhạt nói, “Tớ vốn cũng không có ý định để bọn họ xuất thủ.”
Hàn Kế Quân sửng sốt, sau đó ánh mắt cậu bỗng sáng ngời: “Lão đại, cậu muốn nói là…”
Lăng Lan không trả lời, Hàn Kế Quân cũng không trông mong cô trả lời, bởi vì trong lòng cậu mơ hồ đã có đáp án.
Cùng lúc đó, trong một khu nhà ở trường quân giáo, có một đám người đang hầm hầm tức giận nhìn chằm chằm vào người ngồi ở vị trí chủ tọa, trong đó có một thanh niên cau có lớn tiếng chất vấn: “Lâm Chí Đông, rốt cuộc anh muốn trở trò quỷ gì? Nếu đoàn trưởng Kiều biết chuyện anh đang làm thì cứ chờ bị đoàn trưởng lột da đi.”