Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 287 : Kiêng kị

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Edit: Tuyết Dung Hoa



Lý Thì Du chỉ có thể tiếp tục trầm mặc, bởi vì y thuật của anh quả thật còn chưa đạt tới trình độ này, muốn trở thành một quân y như vậy cần ít nhất hai mươi năm gắn bó với nghề, chỉ có tích luỹ đủ kinh nghiệm mới có thể đạt đến trình độ đó.



“Nếu như anh không làm được điều này, sao anh có thể chắc chắn, thương thế của Lạc Lãng không phải bệnh cũ tái phát?” Lăng Lan nhướng mày hỏi lại.



Lão đại, quá đê tiện a! Hai người Tiểu Tứ và Lạc Lãng nhìn thấy Lý Thì Du bị lão đại nhà mình chất vấn đến á khẩu không trả lời được không hẹn mà cùng lắc đầu cảm thán.



Nhẹ nhàng đem trách nhiệm đẩy cho đối phương, lại còn không thiếu nhân tình của đối phương...Lần nữa lại chứng minh, vì sao cũng chỉ có Lan lão đại mới xứng đáng làm lão đại của bọn họ. Quả nhiên, ở trên mọi phương diện, Lan lão đại đều mạnh hơn so với bọn họ, ngay cả ở phương diện đê tiện cũng đồng dạng như vậy. 



Lý Thì Du tức đến đau cả ngực, lồng ngực phập phồng không ngừng, thật làm cho Lăng Lan lo lắng anh ta có thể bị tức đến hôn mê hay không, không khỏi tự hỏi mình có phải đã làm quá hay không...(Giờ cô mới biết hay sao?)



“Được, coi như lần này tôi sai, tôi chấp nhận để Lạc Lãng trở lại trị liệu" Lý Thì Du rốt cuộc áp xuống lửa giận, cắn răng trả lời, anh hung ác trừng Lạc Lãng, làm Lạc Lãng cảm nhận được một cổ hàn ý lạnh thấu cốt tuỷ.



Nhìn sắc mặt âm trầm Lý Thì Du, Lạc Lãng tội nghiệp mà cầu xin nhìn lão đại có thể đừng để cậu lại cho Lý Thì Du hay không? Lăng Lan làm như không thấy, trong lòng lại vì Lạc Lãng mà cổ vũ, Lạc Lãng a, vì tương lai trở nên cường đại hơn, cậu liền chịu đựng khoảng thời gian này đi. Lăng Lan tin tưởng, Lạc Lãng ở lại Trung Tâm Nghiên Cứu Quân Y, tự nhiên sẽ đạt được điều cực tốt. 



Lăng Lan giải quyết xong chuyện Lạc Lãng, tâm tình cực tốt rời đi Trung Tâm Nghiên Cứu Quân Y, Lý Lan Phong thấy thế cũng vội cáo biệt Lý Thì Du, vừa rồi Lăng Lan sắc bén hỏi chuyện, anh đương nhiên nhìn thấy toàn bộ, tự nhiên biết tâm trạng của Lý Thì Du hiện tại cực kỳ không tốt, anh cũng không muốn ở lại chọc cừu hận.  
Kỳ thật, đối với việc Lạc Lãng sớm thoát ly khổ ải, rời khỏi trung tâm nghiên cứu, hai người bọn họ rất có ý kiến, ngẫm lại, đều là bị trọng thương, dựa vào cái gì mà Lạc Lãng có thể giải thoát nhanh như vậy còn bọn họ thì phải tiếp tục ở đây chịu đựng tra tấn? Tâm lý của bọn họ đương nhiên không thể cân bằng, cho nên khi biết Lạc Lãng đã trở lại thì tất cả những bất mãn của bọn họ đều biến mất.



Chỉ có thể nói, hai người này quả thật là bằng hữu tốt!!!



Lại qua mười ngày, Lạc Lãng rốt cuộc khang phục, lại lần nữa được Lý Thì Du phóng ra, đương nhiên trước khi thả ra, Lý Thì Du đã làm vô số các kiểm tra, thậm chí còn nhờ giáo viên nhà mình trấn ải, bởi vì anh cực kỳ sợ Lăng Lan lại tiếp tục tống tiền lừa bịp anh.



Đương nhiên hành động này của anh làm giáo viên vô cùng cảm động: Nhìn xem, thật đúng là đệ tử đắc ý của mình, cẩn thận tinh tế đến mức nào, làm quân y chính là cần có thái độ như vậy, phải phụ trách tốt người bệnh của chính mình…… Vì thế sự hài lòng của giáo viên đối với Lý Thì Du lại nâng lên một bậc, thật là thu hoạch ngoài ý muốn, cũng không biết nếu Lý Thì Du biết được tâm tình sẽ như thế nào, vẫn là hận Lăng Lan hay là cảm kích Lăng Lan đã giúp anh chế tạo một hiểu lầm tốt đẹp như vậy? 



Cùng đi với Lạc Lãng còn có hai người Tề Long và Lý Anh Kiệt, đặc biệt là Tề Long, tuy rằng trong ba người cậu là người bị thương nặng nhất, nhưng lại thắng ở tố chất thân thể, năng lực hấp thu dược tề cũng mạnh nhất, cho nên thời gian khang phục của ba người là như nhau.



Vừa ra khỏi Trung Tâm Nghiên Cứu Quân Y, ba người tức khắc kích động ôm đầu khóc rống: Nha, cuối cùng cũng thoát khỏi cái địa ngục đáng sợ kia.



Ngay cả người vẫn hay tùy tiện như Tề Long cũng bị thủ đoạn của Lý Thì Du doạ sợ, còn đối với Lý Anh Kiệt thì đây trở thành một bóng ma tâm lý không thể xoá nhoà, điều này cũng làm cho cậu ở tương lai, vào thời khắc mấu chốt không dám phản kháng mệnh lệnh của Lý Thì Du …



Không thể không nói, Lý Thì Du cuối cùng cũng đạt được mục đích của mình, cùng Lý Anh Kiệt thành lập “tình anh em”, chăm sóc lẫn nhau. Tuy rằng so với ý tưởng ban đầu có chút trống đánh xuôi kèn thổi ngược, nhưng tóm lại, Lý Anh Kiệt là nghe lời anh.