Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 292 : Dã tâm!

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Trước cửa phòng đoàn trưởng tổng bộ Lôi Đình, Lâm Chí Đông cố gắng áp chế sự sợ hãi muốn bỏ chạy trong lòng, căng da đầu ấn chuông cửa.



“Ai?” Một giọng nói lạnh lẽo từ bên trong truyền ra, đúng là giọng nói của đoàn trưởng đương nhiệm đoàn cơ giáp Lôi Đình, Kiều Đình.



“Đoàn trưởng, là em, Lâm Chí Đông.” Lâm Chí Đông hít một hơi, trấn định mà nói chuyện.



“Vào đi!” Giọng nói Kiều Lâm đồng thời vang lên, cửa phòng đột nhiên địch chuyển về phía bên trái, vật đầu tiên đập vào mắt của Lâm Chí Đông chính là một người có thân hình to lớn, thần thái nghiêm túc che kín trong sương lạnh, người đó chính là Kiều Đình.



Mà người ngồi ở sô fa bên cạnh thì vẻ mặt tà khí, nhìn có vẻ trẻ hơn Kiều Đình mấy tuổi đang ngồi cười khinh khỉnh nhìn Lâm Chí Đông. Kỳ thật vị trí ngồi của Kiều Đình không khiến người khác chú ý bằng vị trí của Kiều Lâm, nhưng bởi vì khí thế trên người Kiều Đình quá lớn nên không ai có thể bỏ qua một người như vậy, đó là lý do vì sao mà Lâm Chí Đông nhìn thấy Kiều Đình trước.



Lâm Chí Đông nhìn người trẻ tuổi kia thì sắc mặt hơi đổi, nhưng rất nhanh cũng khôi phục lại, cố gắng trấn định mà đi vào. Thông minh như hắn giờ phút này cũng biết người trẻ tuổi kia đã tới sớm một bước cáo trạng sai lầm của hắn, một cửa này xem ra hắn không dễ qua rồi.



“Ngồi!” Kiều Đình tùy ý chỉ vào sô pha đối diện mình ý bảo Lâm Chí Đông ngồi xuống nói chuyện.



Lâm Chí Đông thật cẩn thận mà ngồi xuống, dáng vẻ sợ hãi như lâm vào đại địch làm khóe miệng người trẻ tuổi lộ một nụ cười châm chọc.



“Nghe tiểu Lâm nói một tháng trước cậu chủ động khởi xướng đấu lôi đài nhưng thua cuộc?” Người nói chuyện nghiêm túc nhíu mày, vết nhăn hằn sâu cho thấy tâm tình của người đó lúc này rất không tốt.



Lâm Chí Đông vẻ mặt hổ thẹn mà cúi đầu nói: “Thực xin lỗi, đoàn trưởng, là do em tự chủ trương.”




Kiều Lâm nghe vậy cả giận nói: “Yên tâm, hai năm sau tôi nhất định có thể thay anh hai gánh vác trọng trách này, khiến cho Lôi Đình phát dương quang đại.” Kiều Lâm vẫn luôn cho rằng chính mình sẽ là đoàn trưởng đoàn Lôi Đình tiếp theo, Lâm Chí Đông nói lại lần nữa chọc lông hắn. Đúng vậy, hắn chán ghét Lâm Chí Đông như vậy chính là bởi vì đối phương căn bản khinh thường hắn, cho rằng hắn dựa hơi vào anh hai, nhưng rõ ràng khả năng điều khiển cơ giáp của hắn không tồi, ở trong lớp cũng có thể tiến vào top năm…… Kiều Lâm không nghĩ tới lớp cơ giáp mà hắn theo học không phải lớp đặc cấp mà chỉ là lớp bình thường.



“Tiểu Lâm, câm miệng cho anh!” Vẫn luôn đối xử hòa ái yêu thương với em trai nhà mình, Kiều Đình nghe Kiều Lâm không biết trời cao đất dày nói như thế tức khắc phẫn nộ quát.



Kiều Lâm nghe Kiều Đình gầm lên, vẻ mặt không phục nhìn lại, nhưng hai mắt cũng đã hồng hồng, có loại cảm giác bi thương ánh ở trong đó.



Kiều Lâm như vậy chỉ có thể làm Kiều Đình bất đắc dĩ mà thở dài một hơi, “Điều khiển cơ giáp không phải điều đơn giản giống như em tưởng tượng, chờ em lên tới trung cấp cơ giáp sĩ thì anh sẽ dẫn em tham dự đoàn chiến để em biết điều khiển cơ giáp sâu cạn ra sao.”



Bởi vì chính mình không có nhiều thiên phú điều khiển cơ giáp nhưng lại không nghe trong nhà khuyên can, khăng khăng ghi danh trường nam sinh đệ nhất quân giáo ngành điều khiển cơ giáp nên Kiều Lâm chỉ có thể học ở ban bình thường, tương lai cũng không có khả năng phát triển cao. Nhưng Kiều Đình biết, Kiều Lâm cũng không từ bỏ, hắn thực nỗ lực, vào những lúc không ai biết, hắn vẫn luôn khổ luyện điều khiển cơ giáp, thiên phú không đủ, Kiều Lâm nguyện ý lấy cần cù để bổ sung, điều này làm cho Kiều Đình không thể dội bát nước lạnh để dập tắt ý chí của em trai, chỉ có thể thở dài trong lòng.



Chuyện riêng giữa anh em Kiều Đình, Lâm Chí Đông thông minh đứng qua một bên, làm bộ cái gì cũng không biết. Kiều Đình trấn an Kiều Lâm xong quay đầu nói với Lâm Chí Đông: “Yên tâm, trường quân đội có sáu năm, cho dù chúng ta đi quân đoàn thực tập thì vẫn là học sinh trường quân đội, vẫn có thể đại biểu Lôi Đình xuất chiến như cũ.”



Lâm Chí Đông kinh hỉ mà ngẩng đầu: “Đoàn trưởng, anh là nói……”



“Đúng vậy, hai năm sau, anh sẽ dẫn đoàn cơ giáp trở về lần nữa để chủ trì trận đấu đó.” Sau khi thu phục đoàn Tân sinh cũng đã là năm cuối, như thế có thể hoàn thành nghiệp lớp thống nhất trường quân đội rồi.



Mà đoàn Tân sinh trong hai năm tiếp theo vẫn luôn bị Kiều Đình để ý trong lòng, thời khắc chú ý!