Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 296 : Đạo sư cơ giáp!

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Edit: Tuyết Dung Hoa



Lăng Tiêu và Lăng Lan đứng trong rừng rậm chờ đợi, bình tĩnh mà nhìn từng đợt từng đợt cơ giáp tới rồi lại rời đi, cho dù đã đứng trong rừng rậm gần một tiếng nhưng trên mặt hai người vẫn không lộ ra nửa điểm không kiên nhẫn, có thể thấy lực nhẫn nại của hai cha con đều là siêu cường.



Lăng Tiêu ghé mắt nhìn sang, thấy cơ giáp của Lăng Lan vẫn hoàn chỉnh lặng im đứng kế bên mình liền biết con gái nhà mình thực bình tĩnh. Trong lòng lại lần nữa cảm thấy kiêu ngạo, chỉ cần một phần định lực nhẫn nại này thôi, người thường cũng đã khó có thể sánh kịp.



Theo thời gian trôi qua, nơi này rốt cuộc cũng khôi phục lại bình tĩnh ban đầu, đến lúc này, Lăn Lan mới cử động cơ giáp, nhịn không được mà nói: “Cha, ngài vẫn nên điệu thấp một chút, đổi một cơ giáp bình thường đi.” Cô cũng không muốn cứ phải trốn tránh trong rừng rậm không ra ngoài được như vậy.



Lăng Tiêu nghe vậy trầm mặc, sau đó thở dài nói: “Đây đã là cơ giáp kém nhất của cha rồi.”



Trong kho cơ giáp của ông, giá cơ giáp nào cũng có cấp bậc cao hơn "Như ảnh theo gió", trong đó còn có cả Thần cấp cơ giáp do ông hoàn thành một nhiệm vụ khủng bố mà đạt được, cũng có những cơ giáp mà ông được tặng sau mỗi lần sáng tạo ra các kĩ năng Vương cấp, nhưng các cơ giáp này là chế tạo đặc biệt cho riêng ông, là đại biểu cho thân phận của Lăng Tiêu, một khi ngồi trên những cơ giáp đó, chỉ cần có người nhìn thấy biểu tưởng phượng hoàng lửa trên ngực cơ giáp liền có thể đoán ra ông là ai…



Lăng Lan hết chỗ nói, hai người lại lần nữa lâm vào trầm mặc, đúng lúc này, trong lòng Lăng Lan đột nhiên căng thẳng, một cảm giác nguy cơ ập đến, không hề nghĩ ngợi, Lăng Lan lập tức nhảy lên tránh né, lúc cô xoay người lại thì liền thấy Lăng Tiêu vẫn đứng yên tại chỗ, từ từ mà đem hai thanh kiếm cắm trở lại vỏ đang gắn trên thắt lưng. Mà sau lưng ông, thi thể của hai mãnh thú xuất hiện, hình dạng cực kỳ hung ác ngã trên mặt đất.



Lăng Lan thấy thế, trong lòng liền chấn động vì khi cảm nhận được nguy cơ, cô chỉ có thể lựa chọn tránh né, nhưng Lăng Tiêu thì khác, cho dù ông quay lưng về phía mãnh thú thì vẫn có thể thoải mái xử lý bọn chúng. Nhìn thi thể mãnh thú ngã trên mặt đất là có thể thấy ngay trên người chúng chỉ có duy nhất một vết thương trí mạng. Nói cách khác, Lăng Tiêu chỉ trong nháy mắt, một kiếm đâm tới liền trực tiếp lấy mạng hai con mãnh thú.



Thoạt nhìn việc này rất đơn giản, nhưng để làm được điều này cũng không dễ dàng, phải biết rằng sức sống của mãnh thú là cực kỳ cường đại, cho dù trực tiếp đâm trúng nhược điểm trí mạng thì nhờ vào sức sống mạnh mẽ, mãnh thú vẫn có cơ hội bộc phát một chiêu phản kích cuối cùng. Đây cũng là lý do tại sao nhiều người không dám công kích mãnh thú ở khoảng cách gần.


Nhìn toàn bộ cơ giáp của Triệu Tuấn đột nhiên biến mất, Lý Lan Phong chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, biết Triệu Thuân nóng vội khẳng định đã đi phòng 817 vì thế anh cũng nhanh chóng vào quang não của quán cách đấu nhấn chọn phòng 817, sau đó lựa chọn tiến vào……



Trong lúc vô tình Lý Lan Phong nhìn thấy phía dưới nhắc nhở đang có 3 người trong phòng…… Ách? Đây là có chuyện gì?



Giây tiếp theo, Lý Lan Phong liền tiến vào phòng 817, anh nhìn thấy cơ giáp màu đen quen thuộc của Triệu Thuân đang đứng ở góc phòng. Không chỉ có thế, lúc này ở trung tâm lôi đài đang có hai chiếc cơ giáp đang giằng co lẫn nhau. Một cái là cơ giáp cực kỳ bình thường loại trung cấp, mà cái còn lại là một cơ giáp vô cùng mỹ lệ, Lý Lan Phong vừa nhìn liền biết đây chính là Vương cấp cơ giáp cao cấp nhất trong truyền thuyết……



“Đây là có chuyện gì?” Lý Lan Phong bị một màn trước mắt dọa mất rồi, liền nhanh chóng nhắn tin hỏi Triệu Thuân.



Triệu Thuân thực mau trả lời: “Suỵt, đừng lên tiếng, Vương cấp cơ giáp kia phỏng chừng chính là đỉnh cấp cường giả Belief, chúng ta an tĩnh theo dõi, đừng để bọn họ phát hiện nếu không lại đuổi chúng ta ra ngoài……” Triệu Thuân nỗ lực thu người lại cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của bản thân, lúc này anh thật sự khát vọng cơ giáp của mình có thể nháy mắt thu nhỏ, tốt nhất là biến thành một hạt bụi, mắt thường đều nhìn không ra.



Lý Lan Phong nhìn thấy động tác Triệu Thuân thì trên trán xuất hiện vô số hắc tuyến, thằng nhóc này, chẳng lẽ cậu ta không biết cho dù có cố gắng thế nào thì hai cơ giáp khổng lồ này của bọn họ cũng không có biện pháp thu nhỏ lại dù chỉ một chút sao, ngược lại hành động này của Triệu Thuân còn dễ gây chú ý hơn nữa ấy chứ.



“Hai chiếc cơ giáp kia con quen sao?” Lăng Tiêu đã sớm nhìn thấy hai chiếc cơ giáp của Triệu Thuân và Lý Lan Phong liền quay đầu hỏi Lăng Lan.



Lăng Lan lắc đầu nói: “Con không quen, có cần đuổi bọn họ ra ngoài hay không?”



Tuy rằng cô đã nhắn tin cho mấy tiểu đồng bọn mau đến phòng 817 thành Thanh Phong để theo dõi cô cùng Lăng Tiêu thi đấu, bất quá Tề Long bọn họ cũng thực mau trả lời, bọn họ nói giao thông của toàn bộ Thanh Phong đều ở trạng thái tê liệt, căn bản không có cách vào được.