Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 308 : Nhận nhiệm vụ

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Lần đầu tiên gặp mặt, bọn người Tề Long và Cơ Vô Bất Tu đều cảm thấy Niệm Thiên Từ Nhân là người có thái độ ôn hòa khiến người đối diện cảm giác tươi mát như tắm trong gió xuân. Chỉ có Tình Nghĩa Vô Giá là Lý Thì Du lại hoang mang, hơi thở này anh thập phần thân thiết quen thuộc, tương tự như ngày anh gặp Lý Lan Phong…



Lý Thì Du khẽ lắc đầu, cười thầm bản thân quá nhạy cảm, có lẽ người này và Lý Lan Phong giống nhau ở chỗ tính khí cực kỳ tốt nên mới làm cho mình có cảm giác thân quen… Anh mẫn cảm với hơi thở này là vì nó rất giống với người anh họ của mình, có điều anh họ không có khả năng như Lan Phong là một cơ giáp chiến sĩ, lại càng không thể gia nhập giới cơ giáp để trở thành cao cấp cơ giáp sĩ như Niệm Thiên Từ Nhân.



Tuy giới cơ giáp là một thế giới ảo, nhưng cấp độ thăng cấp lại kết hợp vào tình huống thân thể ở hiện thực của người đăng nhập. Nếu trong hiện thực, thân thể không đạt đến một tiêu chuẩn nhất định thì trong giới cơ giáp đồng dạng cũng không thể thăng cấp thành công được.



Vì thế Lý Thì Du cơ bản không tin anh họ nhà mình có khả năng đi vào giới cơ giáp trở thành cao cấp cơ giáp sĩ. Anh tư duy theo quán tính nên đã bỏ lỡ bước đầu cơ hội phát hiện chân tướng của Lý Mộ Lan. Mãi cho đến nhiều năm sau mới bừng tỉnh đại ngộ, thật ra anh đã tiếp xúc với anh họ từ lâu nhưng do xem nhẹ nên đã bỏ qua…



Sau khi mọi người làm quen với nhau, Lăng Lan liền mang cả bọn đi đến phủ thành chủ Thành Phát Huy Mạnh để tiếp nhận nhiệm vụ thành lập chiến đội. Cô hy vọng sẽ hoàn thành nhiệm vụ này trong ngày hôm nay.



Trên quảng trường, các cơ giáp sĩ tự do nhìn nhóm cơ giáp kia chạy đến phủ thành chủ thì khẳng định là họ muốn thành lập chiến đội, nhịn không được buông tiếng thở dài… Vì sao mà họ lại không được làm một thành viên trong đội ngũ đó kia chứ?



Một cơ giáp sĩ tính tình không tốt lắm nhịn không được rủa thầm “Hy vọng bọn họ vận khí không tốt, không nhận được nhiệm vụ…”



Trong giới cơ giáp, để tiếp nhận nhiệm vụ thành lập chiến đội không hề dễ dàng. Trên diễn đàn cũng có nói, nhiệm vụ được phát ra cũng đủ trò quái dị, bất đồng đủ thứ. Có nhóm nhận trực tiếp từ thành chủ, cũng có nhóm nhận ở văn phòng phủ thành chủ, còn có một chiến đội chỉ nhận được nhiệm vụ sau khi gặp được ông già dọn dẹp vệ sinh trong phủ thành chủ, thậm chí có chiến đội tới giờ vẫn chưa nhận được nhiệm vụ dù mỗi tuần mỗi đến…  Không chỉ vậy, nhiệm vụ cũng có các cấp độ khó dễ khác nhau. Có chiến đội vận khí bạo tốt nhận được một nhiệm vụ siêu cấp đơn giản là cho người đem một phong thư liền có được lệnh bài thành lập chiến đội. Còn chiến đội khác lại vớ phải nhiệm vụ cực kỳ khó khăn, đoàn diệt nhiều lần mà vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ.




Người làm vườn trồng xong cây giống trong tay, đang muốn quay lại cầm tiếp một cây khác thì bị Lăng Lan đứng phía sau dọa giật nảy người. Sắc mặt đại biến, anh ta chỉ vào Lăng Lan bực dọc hỏi “Ngươi đứng phía sau ta làm gì? Bộ không biết làm vậy rất dọa người sao?”



“Dọa người? Nếu một người làm vườn bình thường thì có lẽ thế, bất quá Ngài là một người làm vườn bình thường sao?” Lăng Lan nhàn nhạt nói, trưng ra bộ mặt lạnh lẽo, thái độ đó không thể coi là tử tế được. Bất quá Lăng Lan hoàn toàn không biết điều này bởi vì gặp ai cô cũng đều bày ra thần thái như vậy.



“Ta không phải người làm vườn bình thường thì là ai? Ngươi thật là một tên cuồng vọng, ta nhất định sẽ nói cho thành chủ biết, tống cổ ngươi ra khỏi đây...” Người làm vườn thật sự nổi bão trước thái độ không lễ phép và lời nói khó nghe của Lăng Lan.



Lăng Lan nghe vậy, nhướng mày, khóe miệng khẽ nhếch lên nói “Ngài không phải là thành chủ sao?” Biểu cảm này trong mắt người làm vườn chính là ý tứ trào phúng, tựa hồ muốn nói trò chơi ngu ngốc này nên dẹp đi!



Lúc này sắc mặt người làm vườn trở nên cực kỳ khó coi, trong lòng giận dữ tím tái, grừ... thằng nhóc này quá mức kiêu ngạo, cũng dám cười nhạo ông, một chút cũng không biết nhường trẻ kính già… Vì vậy, ấn tượng của anh ta đối với Lăng Lan rớt luôn xuống giá trị âm.



Đáng thương cho Lăng Lan luôn có thói quen trưng ra bộ mặt băng lãnh, thực ra trong lòng rất cố gắng làm cho thành chủ có ấn tượng tốt với mình để sảng khoái cấp nhiệm vụ dễ dễ cho nhóm. Có điều xem như khổ tâm của cô đã uổng phí. Có đôi khi muốn làm cho sự tình tốt lên, trên thực tế, càng làm càng hỏng giống như trường hợp này của Lăng Lan.



Người làm vườn dường như không muốn giao nhiệm vụ cho Lăng Lan, cứ mỗi việc cô vạch trần thân phận đã khiến anh ta không vui rồi. Anh ta vẫn làm ra vẻ không nghe Lăng Lan nói, cứ như thể cô nên cút đi đừng quấy rầy người khác làm việc.