Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 310 : Tinh cầu X192

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Trong thế giới cơ giáp, cứ mười tòa thành lớn sẽ có một Thiên Không Chi Thành. Nó tồn tại bên trong bầu trời, có điều đây không phải là thành thị để mọi người sinh sống mà là không cảng.



Ở đây, mỗi ngày đều có rất nhiều phi thuyền, quân hạm và mẫu hạm vận chuyển đi hoặc đến không ngừng. Những hành khách vãng lai, đoàn mạo hiểm cùng với chiến đội muốn đi làm nhiệm vụ đều phải đi đến nơi này để dùng tinh hạm hoặc mẫu hạm để vận chuyển. Chẳng qua, chiến đội có thể tự do lựa chọn lên tàu quân hạm hoặc phi thuyền dân dụng trong khi khách vãng lai và đoàn mạo hiểm thì chỉ có thể sử dụng phi thuyền dân dụng.



Đó cũng là một phần nguyên nhân vì sao mà nơi này có thể nổi tiếng. Dù sao ở đây, 70% đều là quân hạm của quân bộ Liên Bang, hơn nữa quân khu cũng chỉ có quân hạm mới được phép ra vào, các phi thuyền dân dụng tuyệt đối không thể bén mảng gần, lợi nhuận nhiều cũng chỉ có một vài địa phương…



Ví dụ như bọn Lăng Lan muốn đi quân doanh của Tấn Long ở biên giới Tinh vân thì chỉ có quân hạm mới được phép tiến vào. Phiền toái chính là đây, do chưa đủ tư cách đi quân hạm, nếu dùng phi thuyền dân dụng thì không cách nào tiếp cận được mục tiêu.



Thiên Không Thành bình thường đã rất bận rộn, thế mà hôm nay lại càng bận rộn hơn bởi vì mỗi quý một lần, sẽ có một tinh cầu mới được phép đi khai hoang, đây là cơ hội duy nhất mà khách vãng lai và đoàn mạo hiểm được phép sử dụng chiến hạm.



Hoạt động khai hoang tinh cầu là do chính phủ của Liên Bang tổ chức. Họ đem các hành tinh mới phát hiện công khai để cho dân chúng tham gia mạo hiểm. Nếu có thể tìm được các tài nguyên hữu ích cho Liên bang hoặc phát hiện các hình thức sinh mạng thì đều được Liên Bang thưởng cho vô số điểm danh dự.



Rất nhiều người nghèo hoặc đoàn mạo hiểm nhờ vào hoạt động này mà đổi đời trở thành danh nhân hoặc đoàn mạo hiểm nổi tiếng. Cho nên tham gia khai hoang tinh cầu là con đường tắt được rất nhiều người lựa chọn.



“Bọn họ chỉ thấy thành công huy hoàng mà không thèm để mắt tới hậu quả thất bại. Cậu nói xem, những người hoặc đoàn thể đi khai hoang này có được bao nhiêu người còn sống trở về?” Quan chỉ huy chiến hạm vận chuyển lần này nhìn những hình ảnh từng nhóm người tham gia mạo hiểm rộn ràng trên màn hình, cảm khái thở dài nói.


Vì bảo đảm cơ giáp vận chuyển ổn định, trong khoang chiến hạm vận chuyển đều có chỗ chuyên dụng cho cơ giáp, một khi khóa cơ giáp vào chỗ thì sẽ không thể nhúc nhích được, trừ khi chiến hạm chủ động mở khóa, còn không cũng chỉ có thể dựa vào sức mạnh của cơ giáp phá hủy mà thôi.



Tiểu đội Lăng Lan từng người đi vào vị trí của cơ giáp mình, sau đó tùy ý nghỉ ngơi, cái gọi là nghỉ ngơi cũng chỉ là mỗi người ở trong khoang cơ giáp nhắm mắt ngủ, một khi tinh hạm rời không cảng sẽ không cho phép log out, trừ khi đi đến địa điểm save kế tiếp.



May mắn là đoạn đường này không mất nhiều thời gian lắm, chỉ một đêm là tới. Mà mấy người Lăng Lan đã chuẩn bị từ sớm, đều xin phép giáo viên nghỉ học mấy ngày, khoang đăng nhập cũng trang bị đầy đủ dịch khôi phục thể lực, có thể duy trì cho đến khi đến vị trí save kế tiếp.



Mục tiêu Liên bang tổ chức hoạt động khai hoang lần này là tinh cầu X192 ở khá gần biên giới Tinh Vân. Đây cũng là cầu nối để bọn Lăng Lan có cơ hội lẻn vào biên giới Tinh Vân, nơi mà hạm đội Tấn Long đang đóng quân.



Mà cả bọn lại không biết, quân bộ của Liên Bang cũng phái một nhóm người đang tiến vào đó.



Một đêm im lặng, hạm đội rất nhanh đã đến biên giới Tinh Vân, hạ xuống tinh cầu X192.



Đồng thời trên kênh chung hiện lên tư liệu của tinh cầu X192: Tinh cầu: X192. Trọng lực: 29.7. Cường độ từ trường: 15e-18 Tesla. Độ ấm: 56. Sức gió bình thường: cấp 12. Sức gió mạnh nhất: cấp 19. Nguyên tố trong không khí: Carbon dioxide: 87%, khinh khí: 3%, khí Clo: 8%, khác: 2%...



“Trời, tinh  cầu này thật sự có sinh vật sống sao?” Nghe đến tư liệu không dành cho nhân loại sinh tồn này, Tề Long vừa điều chỉnh cơ giáp cho phù hợp với tinh cầu X192, vừa hỏi đồng bọn.