Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 317 : Phá hoại

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Edit: Phi Nguyệt



"Chuyển cơ giáp sang chế độ phi thuyền vũ trụ." Lăng Lan nhanh chóng thao tác trên bảng điều khiển, chuyển chế độ của cơ giáp sang phi thuyền, không quên nhắc nhở đồng bạn.



"Vâng, lão đại!" Tất cả mọi người đều biết tình huống lúc này vô cùng khẩn cấp nên không nhiều lời, bình tĩnh làm theo lời Lăng Lan nói, các thành viên tiểu đội nhanh chóng chuyển cơ giáp của mình sang hình thái phi thuyền vũ trụ. Thấy các thành viên báo sẵn sàng, Lăng Lan mạnh mẽ rút vũ khí ra.



Cơ Vô Bất Tu ở phía sau nhìn thấy thanh vũ khí trong tay Lăng Lan, tâm trạng lập tức trở nên ngổn ngang, vì món vũ khí này mà anh suýt nữa đã không thể tiếp tục học ở trường, nhưng cũng nhờ nó mà anh tìm được những đồng đội tốt, anh cảm thấy tự hào cũng thấy biết ơn vì Lăng Thiên Nhất Tuyến đã tin tưởng mình.



Lăng Lan vốn đã vạch sẵn kế hoạch để Tiểu Tứ xâm nhập vào hệ thống đầu não của tinh hạm vận tải sau đó mở cửa cho bọn cô, nhưng cô không ngờ trận bão từ đã làm tê liệt mọi hệ thống vận hành trên tàu khiến cánh cửa bị khóa cứng, nói cách khác bây giờ muốn mở cánh cửa này ra chỉ có thể sử dụng bạo lực.



"Bọn chúng muốn phá cửa khoang, hại chúng ta kìa." Mấy kẻ đang hối hận vì đã phá đai bảo vệ theo Lăng Lan, thấy động tác của cô lập tức bùng lên hận cũ thù mới, vội vã mở băng tần công cộng hô lên cảnh báo những người còn lại.



Tất cả đều theo tiếng hét mà quay đầu nhìn về phía Lăng Lan, thấy cô thực sự muốn phá cửa khoang, bọn họ lập tức phẫn nộ. Hiện giờ chiến hạm đang di chuyển với tốc độ rất nhanh, nếu phá cửa khoang chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tốc độ của chiến hạm, thậm chí có thể tạo thành áp suất trong khoang thuyền gây nên nguy hiểm cho bọn họ.



Chẳng ai muốn thấy an nguy của mình bị người khác xâm phạm, hành động này của Lăng Lan chẳng khác gì khiêu khích bọn họ, những cơ giáp sĩ đang đứng ngoài đai an toàn lập tức giận dữ xông về phía Lăng Lan, dáng vẻ của bọn họ như thể muốn xé xác cô ra làm trăm mảnh.



Lăng Lan không quay đầu lại nhưng Tiểu Tứ đã đem toàn bộ hình ảnh trong khoang thuyền và các nơi khác chiếu hết trong đầu cô, bên khóe môi Lăng Lan khẽ nhếch lên thành một nụ cười vô cùng tàn khốc, cô lạnh lùng hạ mệnh lệnh: "Ai dám quấy rầy, giết không tha!"



Vì sinh mệnh của đồng bạn trong tiểu đội, dù bất luận là cái gì muốn quấy nhiễu hành động của cô, cô sẽ không ngại làm chút chuyện ác đâu, lúc này, thứ sát khí máu tanh được luyện ra trong không gian học tập được cô bộc phát ra toàn bộ.




Lý Lan Phong tiếp tục: “Các người cho rằng chúng tôi đang quấy rối sao? Có ai muốn chết ở đây không? Chính là vì không muốn chết nên chúng tôi mới làm như thế đấy.”



Hàn Kế Quân hơi cau mày nhưng chỉ một thoáng sau lại giãn ra, cậu dùng ánh mắt sâu sắc nhìn về phía Lý Lan Phong, dường như đang suy nghĩ điều gì đó. Những người khác trong đội thấy Lan lão đại không có ý ngăn cản nên cũng không lên tiếng. Còn Lăng Lan không quan trọng bí mật có bị phanh phui hay không, cô chỉ cần có thêm thời gian để hành động, miễn không có ai quấy nhiễu cô thì muốn nói cái gì cũng được.



Người đầu tiên mở miệng nói lại là vị cơ giáp sĩ đặc cấp đang giằng co với Tề Long, hắn lạnh giọng hỏi: “Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”



Lý Lan Phong quyết đoán đem bí mật công bố ra: “Theo chúng tôi được biết, một trận bão từ đang được hình thành ở cách đây không xa, mà hạm đội của chúng ta đang ở trong phạm vi phá hủy của bão.”



“Cái gì?”



“Không có khả năng…”



“Mày chỉ nói linh tinh…”



Cả đám cơ giáp sĩ nhao nhao lên phản bác.



Vị cơ giáp sĩ đặc cấp kia quả là một người tỉnh táo, không hổ danh đặc cấp của anh ta, anh ta im lặng suy nghĩ một lúc, sau đó hỏi: “Vì sao các người lại biết được tin tức này?”