Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 387 : Con gái bất hiếu

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Edit: Tuyết Dung Hoa



Hoàng cấp sư sĩ điều khiển cơ giáp kéo giãn khoảng cách giữa mình và Lăng Tiêu, để tránh được một kích vừa rồi, hắn cũng khẩn trương đến mồ hôi chảy đầy đầu. Vừa rồi hắn cho rằng mình chắc chắn đã phải chết không thể nghi ngờ, vì tốc độ của Lăng Tiêu thật sự quá nhanh, hắn căn bản không theo kịp tốc độ của đối phương. Nhưng không ngờ trong lúc ngàn cân treo sợi tóc ấy, tinh thần lực vẫn luôn bị giam cầm của hắn lại thần kỳ đột phá, vì vậy hắn mới có thể thành công đẩy mạnh tốc độ cơ giáp lên mấy lần, rất khó khăn mới tránh thoát một kích hiểm ác này. 



Nhưng mà hắn vẫn chậm một chút, tuy rằng bảo hộ được những bộ phận trọng yếu, nhưng lại không thể bảo hộ hoàn toàn những bộ phận khác, cơ giáp cuối cùng vẫn mất đi một cánh tay trái, nhưng cho dù vậy Hoàng cấp sư sĩ cũng đã đủ thỏa mãn, rốt cuộc hắn vẫn sống sót sau khi bị Thần cấp sư sĩ công kích. 



Bất quá, Hoàng cấp sư sĩ sẽ không bởi vì tinh thần lực đột phá mà cho rằng mình đã có đủ năng lực để đại chiến với Thần cấp sư sĩ, cho dù hắn thành công đột phá tinh thần lực, năng lực điều khiển cơ giáp tăng lên một bậc, có thể phát huy toàn bộ những kỹ thuật của Hoàng cấp cơ giáp. Nhưng trên thực tế, hắn vẫn chỉ là Hoàng cấp sư sĩ, mà Hoàng cấp sư sĩ cho dù có cường đại đi chăng nữa cũng không phải là đối thủ của Thần cấp sư sĩ...   



Cho nên, trong đầu hắn chỉ có một chữ, đó chính là chữ “Trốn”! Chỉ có thể trốn thoát khỏi tay Thần cấp sư sĩ, hắn mới có tương lai. Hắn ngoài ý muốn tăng thực lực làm cho hắn càng quý trọng mạng sống..



Dáng vẻ chật vật chạy trối chết của Hoàng cấp cơ giáp làm cho trong lòng tiểu đội Lăng Lan và đám người Kiều Đình chấn động vô cùng. Nghĩ lại trước đó không lâu, lúc Lăng Tiêu còn chưa tới, thái độ của Hoàng cấp sư sĩ đối với bọn họ là vô cùng kiêu ngạo, thật giống như bọn họ chỉ là một đám kiến con, sống chết tùy ý hắn quyết định. Không nghĩ tới, Hoàng cấp sư sĩ làm bọn họ hoảng sợ lúc trước một khi đụng tới Lăng Tiêu đại tướng lại biểu hiện hèn mọn đến như vậy, chỉ mới một chiêu hắn liền lựa chọn chạy trối chết.  



Mọi người vẻ mặt cuồng nhiệt mà nhìn về phía cơ giáp khổng lồ uy vũ của Lăng Tiêu, không biết tới khi nào bọn họ mới có thể đạt tới trình độ của Lăng Tiêu đại tướng nhỉ, chỉ cần nghe tới đã làm cho địch nhân sợ vỡ mật đâu? 



Kiều Đình cảm xúc thực kích động. Hắn nhịn không được mà nắm chặt lòng bàn tay, hắn vẫn luôn được gọi là Lăng Tiêu thứ hai, không biết trong tương lai hắn có thể giống như Lăng Tiêu đại tướng không, có thể trở thành vị Thần cấp sư sĩ thứ mười ba của Liên Bang không?
Giá Vương bài cơ giáp mà Lăng Lan điều khiển vỏ ngoài đã có đầy vết thương chồng chất, những vết thương này chứng minh con gái bảo bối nhà ông đã trải qua khá nhiều trận chiến. Con gái của ông vốn nên được ông bảo vệ che chở, vốn phải có một cuộc sống bình yên hạnh phúc, rốt cuộc lại bởi vì ông mà chỉ có thể giống như một người đàn ông, dựa vào năng lực của chính mình tìm kiếm cơ hội sống sót trên chiến trường khốc liệt...  



Đều là do ông làm cha quá vô năng, nếu là mười sáu năm trước ông không bị trúng kế, con gái bảo bối của ông sẽ không phải sống gian nan vất vả như vậy. 



Nội tâm Lăng Tiêu lần đầu tiên cảm giác được chính mình đã làm sai, ông thậm chí không thể tượng tưởng được, nếu như ông chạy tới nơi này lại nhận được tin con gái bất hạnh gặp nạn thì sẽ như thế nào...Lăng Tiêu nhịn không được rùng mình, ông tuyệt đối không để chuyện này xảy ra, nếu không ông cả đời cũng không thể tha thứ cho mình.    



“Lăng Tiêu đại tướng, thật vinh hạnh khi nhìn thấy ngài!” Lăng Tiêu trầm mặc làm cho Lăng Lan cảm giác có chút khó xử, cô cũng không nghĩ ở trên chiến trường tàn khốc lại cùng Lăng Tiêu diễn màn cha con nhận nhau thâm tình, vì thế cô liền chủ động mở miệng.  



“Lăng Tiêu đại tướng?!” Lăng Lan xưng hô làm cho cảm giác tự trách ở sâu trong nội tâm Lăng Tiêu lập tức chạy hết, ông cảm thấy hàm răng mình có chút phát ngứa, thật hận không thể tìm một thứ gì đó để mài răng một chút... Chẳng lẽ ông vạn dặm bôn ba đến đây cũng chỉ nghe được con gái của mình kêu một tiếng "Lăng Tiêu đại tướng" thôi sao? Thật là con gái bất hiếu mà!!



Kêu một tiếng cha thật sự khó như vậy sao? Lăng Tiêu thật vất vả áp xuống câu hỏi sắp thốt ra này, chuyển thành một câu hỏi cực kỳ cứng ngắc: “Ừm, còn có thể tiếp tục chiến đấu không?” Ông không đành lòng cưỡng bách con gái nhà mình, dù sao ông cũng rất lỗi với con gái, vắng mặt cả mười sáu năm trưởng thành của con, thôi tương lai còn dài, một ngày nào đó, con gái ông nhất định sẽ cam tâm tình nguyện gọi ông một tiếng cha! Lăng Tiêu âm thầm thề.



“Đương nhiên!” Lăng Tiêu hỏi làm cho trong lòng Lăng Lan thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô thật sự sợ Lăng Tiêu không thích cách cô xưng hô mà bại lộ quan hệ của bọn họ...Thôi được rồi, Lăng Lan vẫn còn chưa thích ứng được với việc có một người cha cường đại như vậy. Có đôi khi, cha quá cường đại sẽ làm con cái bị áp lực rất lớn á.