Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 395 : Kiến nghị của cao tấn văn

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Edit: Tuyết Dung Hoa



“Cao Tấn Vân, cậu có suy nghĩ gì?” Khi mọi người đang lâm vào trầm mặc, Lăng Lan rốt cuộc lên tiếng, nhưng lại ngoài dự đoán của mọi người mà kêu tên Cao Tấn Vân. 



Điều này làm cho Vũ Cảnh đang ngồi kế bên Lăng Lan ngạc nhiên nhướng mày, Lý Anh Kiệt đầu tiên là hoang mang một chút, ngay sau đó lại dùng ánh mắt tò mò mà nhìn về phía Cao Tấn Vân, muốn tìm hiểu xem người này dựa vào điều gì mà lại được Lan lão đại chú ý.



Lăng Lan gọi tên làm cho Cao Tấn Vân trực tiếp ngẩn ngơ, ngay sau đó lại là mừng như điên. So với những đội trưởng khác chưa biết rõ thực lực của Lan lão đại, Cao Tấn Vân đã được Lăng Lan cứu một mạng tự nhiên hiểu rõ thực lực của Lan lão đại đã lợi hại đến mức nào. Tuy tất cả mọi người đều cho rằng đoàn cơ giáp Lăng Thiên nhất định sẽ thua, nhưng cậu lại nghĩ rằng Lôi Đình không biết thực lực chân chính của Lan lão đại, khẳng định sẽ lần nữa bại dưới tay đoàn cơ giáp Lăng Thiên….



Mà hiện tại Lăng Lan tự mình điểm danh dò hỏi ý kiến của cậu, có phải cậu đã thành công lấy được sự chú ý của lão đại hay không? Ý tưởng này làm cho cả người Cao Tấn Vân hưng phấn, trong lòng cậu cũng hiểu rõ, tuyệt đối không thể bỏ lỡ cơ hội lần này. 



Vì thế Cao Tấn Vân cố nén kích động trong lòng, cẩn thận suy nghĩ một chút, rồi mới thận trọng lên tiếng: “Lăng đoàn trưởng, nếu như cậu đã hỏi thì tôi mạn phép nói ra suy nghĩ của mình, nếu như có gì không đúng, mong các vị đoàn trưởng cùng các đội trưởng thông cảm.”  Cao Tấn Vân nói lời dạo đầu xong rồi mới nói ra suy nghĩ của chính mình: “Quả thật, đoàn cơ giáp Lôi Đình rất mạnh. Đoàn trưởng của bọn họ Lôi Vương Kiều Đình càng là vị Vương bài sư sĩ duy nhất trong trường quân đội mà được tất cả mọi người biết đến…” Cao Tấn Vân nói tới đây theo phản xạ nhìn về phía Lan lão đại, cậu rất mau thu hồi tầm mắt tiếp tục nói, “Nhưng tôi không cho rằng chúng ta ngay cả cơ hội thắng cũng không có.”   



Khóe miệng Lăng Lan cong cong, Cao Tấn Vân này thật sự rất có ý tứ, bởi vì bản thân mình còn chưa thông báo với bên ngoài đã thành công thăng cấp Vương bài sư sĩ. Cậu ta lại có thể dùng từ ngữ xảo diệu như vậy, những người đã biết rõ nội tình tự nhiên hiểu rõ lời nói ẩn ý của Cao Tấn Vân. 
Cao Tấn Vân chém đinh chặt sắt nói ra những lời này làm cho mọi người ở đây mắt đều sáng ngời, đúng vậy, nếu như Lôi Đình phái ra toàn bộ Đặc cấp sư sĩ, hơn nữa đội trưởng còn ra Vương bài sư sĩ thì trận khiêu chiến này không cần so, đầu não sẽ vì bảo hộ thế lực tân sinh mà trực tiếp phủ quyết trận khiêu chiến này. Tất cả mọi người đều hiểu rõ cái mà Cao Tấn Vân gọi là tinh anh là như thế nào, nếu như đối phương hạ thấp yêu cầu, lựa chọn là cao cấp Cơ giáp sĩ, như vậy bọn họ liền có cơ hội. 



“Hiện tại chúng ta phải làm như thế nào để đối phương không biết được thực lực chính xác của chúng ta, nếu như Lôi Đình biết được thực lực của chúng ta, tấn công vào kế hoạch bài binh bố trận của chúng ta…” Cao Tấn Vân nói tới đây, sắc mặt trở nên nghiêm túc, “Tình huống sẽ lạc quan chỉ khi Lôi Đình không nắm được thực lực của chúng ta, như vậy chúng ta mới có cơ hội thắng lợi.”



Cao Tấn Vân nói làm toàn trường tức khắc im lặng, có một số đội trưởng hình như suy nghĩ điều gì, trên mặt lộ ra một tia ảo não. Xem ra thực lực của bọn họ hẳn là đã bị người Lôi Đình biết được. 



Sắc mặt Lý Anh Kiệt cũng vô cùng khó coi, cậu nhớ tới lúc ở thế giới cơ giáp, lúc đó cậu bị người khác khiêu khích, không kiềm chế được tính tình của mình, cùng đối phương tiến hành nhiều lần khiêu chiến lôi đài, tuy rằng đánh ngã đối phương mấy lần, lấy được không ít chiến lợi phẩm. Hiện tại ngẫm lại, quả thật có rất nhiều điều kỳ quặc, xem ra cậu đã trúng quỷ kế của Lôi Đình.



Lăng Lan nhanh chóng nhìn một vòng sắc mặt của mọi người trong đại sảnh liền biết người nào đã bị thăm dò, cô mở miệng nói: “Xem ra, có một số người cũng đã cảm giác có chút không ổn, nhưng mà cho dù Lôi Đình đã biết được thực lực chân thật của các cậu thì cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến cơ giáp chiến, các cậu cũng không cần lo lắng quá.”



Tuy rằng khẩu khí của Lăng Lan lạnh băng, nhưng cô đã nói những lời này liền chứng minh cô vẫn chưa tức giận, điều này làm cho trong lòng những đội trưởng đang âm thầm ảo não cùng Lý Anh Kiệt đồng thời buông lỏng. Bị địch nhân hiểu rõ quả thật làm cho bọn họ tức giận, nhưng bọn họ lại càng sợ lão đại sẽ tức giận.