Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 477 : Một nước cờ tốt!

Ngày đăng: 13:01 30/04/20


Edit: Cáo Ngây Ngô 



Người kia có phải điên rồi không? Cùng lão đại so viễn trình, nhiều nhất chính là bị bắn trúng, điểm bị trừ rồi bị thua mà thôi, vô dụng nhất cũng chính là dùng hỏa lực giảm mạnh điểm, cơ giáp không cẩn thận bị hủy. Nhưng cận chiến thì…… 



Nghĩ đến những thời khắc chính mình bị ngược đến tàn bạo, thân thể Tề Long đột nhiên rùng mình, quyết đoán đem hình ảnh đáng sợ trong đầu đuổi đi, cậu tuyệt đối không cần lại hồi ức. 



Tề Long nói làm tay Hàn Kế Quân run lên, hạt dưa thế nhưng không bắt lấy, rớt xuống dưới. Hàn Kế Quân lúc này hàm răng vẫn còn ê ẩm nghĩ thầm, cậu cũng không muốn nghĩ đến những lúc Lan lão đại cận chiến có được không? 



Nhìn tất cả mọi người đều có vẻ mặt kinh sợ, xem ra tất cả mọi người đều bởi vì một câu nói này của Tề Long lại nhớ tới thời khắc đáng sợ kia. Khoa trương nhất chính là Lạc Lãng, hai tay cậu đột nhiên ôm thân thể mình, kịch liệt mà run rẩy, nguyên bản khuôn mặt tuấn tú vui vẻ lúc này đã tái nhợt một mảnh. 



Trừ bỏ ngoài Tề Long ra, Lạc Lãng là người bị Lan lão đại ngược tàn nhẫn nhất, bởi vì Lan lão đại rất không hài lòng với ngoại hình mảnh mai mỹ lệ của Lạc Lãng, muốn cho cậu cường tráng lên. 



Đáng tiếc nhiều năm như vậy, Lan lão đại càng ngược, Lạc Lãng càng kiều nhu mỹ lệ, hoàn toàn không giống Tề Long, có xu hướng phương diện tiến hóa thành mãnh thú dã man, cái này làm cho Lan lão đại nhụt chí lại bất đắc dĩ, chính là cảm thấy chính mình ngược Lạc Lãng còn chưa đủ, vì thế, xuống tay ác hơn. 



“Các cậu nói, chúng ta có phải hay không nên nhắc nhở đội chữa bệnh thời khắc chuẩn bị?” Lý Thì Du suy yếu nói, từ sau khi hưởng qua thể nghiệm cùng Lăng Lan cận chiến, Lý Thì Du liền lập tức nghiên cứu ổn định thuốc cấp phát trên phương diện ổn định cảm xúc tinh thần, phòng ngừa trong đội có thành viên nào đó một ngày không cẩn thận bị Lan lão đại ngược điên rồi. 



“Chắc là không cần đâu, Lan lão đại sẽ nắm chắc đúng mực.” Người gia nhập sau như Thường Tân Nguyên còn đối với Lăng Lan ôm hi vọng, không xác định mà nói. 



Nắm chắc đúng mực? Lão đại nhà bọn họ có thứ này sao? Đám người Tề Long không biết nên nói gì nhìn trời, mong đợi lão đại sẽ nhẹ tay, còn không bằng trực tiếp gọi đội chữa bệnh càng đáng tin cậy hơn một chút. 



Trên đài, hai người Lăng Lan cùng Diệp Phi Dương ở giữa không trung một trước một sau cực nhanh bay vút. Tốc độ cơ giáp của Lăng Lan đã tới thao tác cực hạn của Đặc cấp sư, đáng tiếc vẫn là không thể ném đối thủ, có thể thấy được Diệp Phi Dương thao tác đồng dạng thập phần xuất sắc, quả nhiên không hổ danh là người mạnh thứ hai của trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất. 
Lăng Lan chiến đội mỗi người đều sẽ nộp lên một phần điểm Danh dự cho Lăng Lan, đám người Tề Long đã có thói quen đem tiền tiêu vặt toàn bộ nộp lên. Tiền này Lăng Lan đều ném cho Tiểu Tứ xử lý, một bộ phận tiền sẽ chuyển cho Lâm Trung Khanh làm tài chính tiếp viện cho tiểu đội hậu cần, còn lại sẽ thêm vào cho mỗi cá nhân một chút phí thêm cơm, gia tăng dinh dưỡng của thành viên trong đội. 



Đương nhiên, có yêu cầu mua vũ khí khổng lồ hoặc là đồ vật tất yếu khác, có thể hướng Lâm Trung Khanh xin, nếu tiền không đủ, lại từ Lâm Trung Khanh hướng Lăng Lan xin thêm. 



Nhìn đến bạn bè tốt dò hỏi, Tề Long nhỏ giọng mà ở bên tai Hàn Kế Quân nói một câu, Hàn Kế Quân nguyên bản nghiêm túc mặt tức khắc biến đổi, cậu chỉ vào Tề Long hoảng sợ nói: “Cậu thế nhưng……” 



Nhìn đến bạn bè tốt của mình muốn đem bí mật nói ra, Tề Long che miệng của Hàn Kế Quân, trong miệng thấp giọng hô: “Hư, đừng nói ra tới!” Nếu lão đại biết cậu tham gia đánh cuộc bên ngoài, cậu tuyệt đối sẽ bi kịch. 



Đương nhiên, Tề Long không đánh cuộc loạn, cậu chỉ tìm trận có Lăng Lan để đánh cuộc, biết thực lực của lão đại nhà mình, mỗi trận đều đánh cuộc thắng, tuy rằng so với đánh cuộc mấy chiêu sẽ thắng hay thiếu mấy chiêu sẽ thắng, nhưng thắng ở bảo hiểm. 



Tề Long chưa từng nghĩ tới vấn đề là lão đại nhà mình sẽ thua. 



Tề Long đánh cược cũng kéo theo các thành viên khác của tiểu đội hứng thú, Lạc Lãng lựa chọn hai mươi chiêu, dựa theo thói quen của lão đại, mười chiêu đã là cực hạn, sau đó trong vòng muời chiêu thu phục đối thủ, hai mươi chiêu tuyệt đối là nhẫn nại cực hạn của Lan lão đại. 



Mà Lý Thì Du, Thường Tân Nguyên đều lựa chọn trong vòng năm mươi chiêu, cược 2000 điểm Danh dự, Lâm Trung Khanh sau khi nghiêm túc nghĩ nghĩ lựa chọn cậu cho rằng tương đối ổn thỏa là ba mươi chiêu, cược 2000 điểm Danh dự.



Chỉ có Hàn Kế Quân cùng Lý Lan Phong không đánh cược. 



Tạ Nghi đương nhiên sẽ không bỏ qua hai người bọn họ, quấn lấy hai người nhất định phải đánh cược, mỹ kỳ danh là hoạt động của tiểu đội, không thể vắng họp. Lý Lan Phong cùng Hàn Kế Quân nhìn nhau liếc mắt một cái, cơ hồ trăm miệng một lời nói: “Ba mươi chiêu!” Hàn Kế Quân hạ 5000 điểm, mà Lý Lan Phong chỉ hạ 1000 điểm Danh dự, là một trong những người cược ít nhất.