Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 493 :

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


“Em phải mau trở về đem chuyện này nói cho đội trưởng.” Hồ đội trưởng lúc này hạ quyết định. Vô luận là trường quân giáo nào làm thì đối với trường loại trung như bọn họ đều không phải là tin tức tốt, phải mau chóng tìm được biện pháp giải quyết mới được.



“Ừ. Anh cũng phải đem điều này nói cho đội trưởng.Để đánh bại những trường đó, chúng ta phải cùng chung tay mới được.” La đội trưởng nhắc nhở.



Hồ đội trưởng như có suy nghĩ sâu xa, có lẽ đây là biện pháp tốt nhất để đối phó ba trường kia. Bất tri bất giác trung, Hồ đội trưởng đã đi theo ý nghĩ của La đội trưởng. La đội trưởng nhìn đối phương không nói gì, ý cười càng đậm.



Cả hai đều muốn mau chóng báo cho đội trưởng của mình nên đều không cách nào an tâm nghĩ ngơi tiếp tục hồi phục, bọn họ rất nhanh mang theo tiểu đội ly khai, trở về đại bản doanh.



Đợi bọn hắn bay khỏi phạm vi khu vực này thì phía sau nơi họ vừa đứng, một cây tuyết to lớn rung chuyển, lớp tuyết dày nứt vỡ ra lộ ra một bộ cơ giáp.



Lớp tuyết trắng ào ào rơi xuống lộ ra vẻ ngoài thật sự, một cơ giáp đặc cấp.



Bên này có động tĩnh, những chỗ ẩn nấp vốn yên tĩnh khác cũng có động tĩnh, phân tán chung quanh, sáu giá cơ giáp rất nhanh tập trung đến trước cơ giáp này.



“Lão đại, muốn hành động sao?” Tề Long hưng phấn, ở trong này nằm sấp đã hai tiếng, cả người cậu đều choáng váng.



“Hử!” Lăng Lan ngón cái cùng ngón trỏ tay phải cấp tốc ma sát, đây là động tác nhỏ khi cô suy xét, “Lý Lan Phong, Kiều Đình khả năng bại lộ, anh có thể nghĩ ra biện pháptiến hành bù lại sao?” Quá sớm bại lộ sẽ ảnh hưởng theo, đây là điều Lăng Lan không cho phép.



Lý Lan Phong nghe vậy trong lòng cả kinh, vội hỏi: “Sao lại thế này?” 



Lăng Lan đem cuộc đối thoại mà tiểu Tứ vụng trộm lấy được gửi cho mọi người.



Lý Lan Phong ánh mắt chợt lóe, quyết đoán nói ra: “Giá họa!” 
Đội trưởng vội hỏi: “Cậu đợi chút, tôi phái người đi nhìn xem.” 



“Nhanh chút, lúc chúng ta trốn trường Đệ Nhất Nam Sinh có chạy theo, nếu bọn họ đuổi tới tì chúng ta liền nguy hiểm.” Cơ giáp cao cấp sĩ sốt ruột, hắn hận không thể lập tức bước đi.



Đội trưởng vừa nghe cũng khẩn trương: “Đối phương có bao nhiêu người?” 



Cơ giáp cao cấp sĩ trả lời: “Có 24 người.” 



Vậy mà có hai chiến đội. Bọn họ có 12 nhân, tuyệt bích ngăn không hết. Đội trưởng quyết định thật nhanh, cho một đội viên qua bên kia xem xét tình huống của tiểu Ngô rồi không quên quan tâm tình huống của cơ giáp cao cấp: “Cậu còn có thể khống chế cơ giáp hay không?” 



Cơ giáp cao cấp sĩ oán hận cắn răng nói: “Cơ giáp đã tê liệt, không thể khống chế, thật sự đáng giận!” 



Đội trưởng nghe vậy hơi do dự một chút, bất quá tình thế đã không cho phép hắn dừng lại, hắn phải mang người này để chứng minh thân phận của những người tập kích. Hắn cho một người trong đội mở khoang cơ giáp đưa người này vào.



“Đội trưởng, cơ giáp sĩ bên trong Cơ giáp cao cấp bị đụng đầu, hôn mê bất tỉnh, chảy rất nhiều máu, bất quá không có nguy hiểm sinh mệnh.” Lúc này, người đội viên đi xem xét tình huống báo lại.



“Được, đưa người đó vào khoang cơ giáp của cậu, chúng ta lập tức trở về.” Đội trưởng nhanh ra lệnh.



“Dạ, đội trưởng!” 



Đội viên bên kia đem người bị thương đưa vào cơ giáp của mình, đội trưởng bên này thì hỏi tình huống của cơ giáp sĩ còn tỉnh táo: “Các cậu là người của trường nào?”