Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 497 : Công kích!

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


“Cậu cho rằng anh ta giống cậu sao?” Lăng Lan một cái mắt lạnh liếc đi, Lạc Lãng tức khắc thương tâm: A a a, lão đại ghét bỏ cậu ngốc.



Lăng Lan nhìn tất cả mọi người đều ăn no liền nói: “Tiếp tục hành động!”



“Dạ, lão đại!” Mọi người nhanh trả lời, sợ chính mình động tác chậm, theo Lạc Lãng bị lão đại khinh bỉ……



Bảy người tiếp tục hành quân gấp, Tạ Nghi thao tác Cơ Giáp gia tốc, lặng lẽ tới gần Lạc Lãng, cùng với trò chuyện riêng: “Lạc Lãng, cậu vừa rồi lo lắng cái gì, loại chuyện nà, lão đại cùng Kiều Đình khẳng định có ăn ý.”



Lạc Lãng trong lòng ủy khuất nói: “Mọi người đều tự làm, cũng không nói gì với nhau, tớ chỉ sợ đối phương xem nhẹ, bỏ qua cơ hội tốt chúng ta sáng tạo mà.”



Tạ Nghi hồi lâu mới trả lời: “Cậu…. vẫn là chuyên tâm làm chiến đội phó tướng đi!” Quả nhiên, bản thể Lạc Lãng thích hợp vận động chứ không phải suy nghĩ.



“Cậu cũng cho rằng tôi ngốc?” Lạc Lãng nổi giận, trong lòng ma đao soàn soạt, cái tên mặt dày mày dạn chính là ăn vạ tiểu đội bọn họ thế nhưng cũng dám xem thường cậu?



“Không có!” Tạ Nghi trả lời thực dứt khoát, trong lòng có chút phạm hư, cậu nhanh đền bù nói, “Tớ là nói, với ai so ngàn vạn đừng cùng lão đại so, cậu sẽ cảm thấy nhân sinh không có hy vọng…… Cho nên, cậu vẫn là làm phó tướng đi.”



Tạ Nghi nói làm Lạc Lãng trầm mặc, mấy giây sau mới ngạo kiều mà hừ lạnh một tiếng, sau đó tăng tốc độ, đột nhiên lẻn đến phía trước, cùng Tạ Nghi kéo khoảng cách, triển khai trận thế ta không quen biết ngươi, làm Tạ Nghi sờ không được đầu óc. Vì sao Lạc Lãng lại tức giận? Cậu không đắc tội cậu ta mà?



Chút lửa nhỏ bên này không khiến mọi người chú ý, mọi người lại bay hơn mười phút, thời điểm tiếp cận Khu M, Lăng Lan đột nhiên dừng lại. Tay đột nhiên vung lên, mọi người lập tức đình chỉ phi hành, mỗi người vào vị trí của mình, lấy Lăng Lan làm trung tâm, bày ra một cái trận hình chiến đấu công thủ toàn nghi.



Không bao lâu liền nghe được trong rừng có động tĩnh, không ít Cơ Giáp linh hoạt xuyên qua rừng rậm trung, càng ngày càng tới gần nơi mấy người Lăng Lan đang đứng.




“A3, A4, A5, do tôi phụ trách!” Lăng Lan mệnh lệnh vừa hạ, liền nhìn thấy họng súng ba Cơ Giáp Lý Lan Phong, Tạ Nghi, Lý Thì Du hơi thay đổi.



“A6.”



“A7.”



“A8.”



Ba người nhanh chóng nói đối tượng công kích của mình, cũng nhắc nhở những người khác không cần trùng hợp công kích.



“B8.” Triệu Tuấn nhìn đối thủ mình muốn bị đoạt thì nhanh chóng chọn mục tiêu mới.



“Công kích!” Rốt cuộc, Lăng Lan hạ mệnh lệnh công kích.



Ngay lập tức, bảy người đồng thời phóng ra súng ánh sáng trong tay, họng súng Lăng Lan nháy mắt run lên, liền nhìn một đạo chùm sáng trút xuống, sau khi rời họng súng, thế nhưng trống rỗng vỡ ra ba chùm tia sáng, hướng ba Cơ Giáp bay đi.



Kỳ thật này chỉ là lừa gạt thị giác, trên thực tế, Lăng Lan nháy mắt phóng ra ba phát súng, chỉ là bởi vì tốc độ quá nhanh làm người cảm giác giống như một chùm tia sáng rạn nứt trở thành ba chùm tia sáng……



Một màn quỷ dị làm ba cơ giáp bị tấn công trở tay không kịp, chỉ có thể nói bảy người Lăng Lan công kích không nằm trong dự tính của bọn họ, đột nhiên bị công kích làm cho bọn họ căn bản không có cơ hội né tránh.