Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 524 : Tiến hóa!

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


Nhân viên công tác dẫn mọi người đến phía dưới sân thi đấu, lúc này bọn họ mới phát hiện ra, ở tám hướng xung quanh phía dưới sân thi đấu đã được gắn tám cái quang não.



Nhân viên công tác chỉ chỉ mấy cái quang não này giải thích:



- Bên trong quang não có chứa danh sách những học trưởng sẽ làm giám khảo lần này, ai đã chuẩn bị tốt thì có thể đến đó lựa chọn vị học trưởng mà mình muốn làm đối thủ. Sau khi chọn đối thủ rồi thì bên màn hình của sân thi đấu sẽ hiển thị ra thời gian kiểm tra.



Nói xong thì nhân viên đó lại vỗ vỗ quang não cười nói:



- Đương nhiên những quang não này cũng sẽ có gia hạn thời gian. Thời gian chuẩn bị cho mỗi một lần kiểm tra là ba phút, nếu như quá ba phút mà vẫn chưa có ai lên sân thi đấu thì coi như kiểm tra của mọi người thất bại. Nhớ cho kĩ, đừng để vượt quá hạn thời gian, lão đại của chúng ta chắc chắn sẽ không cho các cậu cơ hội lần nữa đâu.



Những học sinh này nghe vậy đều lộ vẻ nghiêm túc, bọn họ nhìn chăm chăm vào nhân viên công tác, hi vọng có thể cạy ra thêm một vài tin tức liên quan đến nội dung cuộc kiểm tra. Nhưng mà vị nhân viên này cũng cẩn thận vô cùng, chỉ nói những gì anh ta nên nói mà thôi, sau khi phổ biến xong những chuyện cần chú ý khi kiểm tra thì liền rời khỏi chỗ này.



Trong phòng đoàn trưởng, đám Tề Long ngã trái ngã phải nằm tê liệt bất động trên ghế sa lông, bọn họ vừa mới bò ra khỏi phòng huấn luyện, cảm giác thể lực của bản thân đã không đủ dùng rồi, bây giờ họ rất muốn tìm một cái giường sau đó ngủ một giấc thật đã mà thôi. Chỉ tiếc là lão đại đã từng đặc biệt dặn dò, sau khi huấn luyện xong nhất định phải có mặt ở chỗ "cậu" để báo danh, cho nên bọn họ chỉ có thể cắn răng lết lại đây. Mọi người quyết định, sau khi nghe xong lão đại nói nhất định phải ăn vạ ở đây nghỉ ngơi cho khỏe mới đi.



Lăng Lan và Vũ Cảnh vừa mới mở cửa đi vào đã thấy đám người nằm la liệt, chân mày liền nhíu lại:



- Sao rồi, hết sức rồi sao?



Vẻ mặt Lạc Lãng vô cùng ai oán nhìn về phía lão đại. không phải đã biết rõ rồi sao mà còn cố hỏi nữa chứ. Huấn luyện xong một lần cũng đã đủ làm cho bọn họ kiệt sức rồi chứ đừng nói tới hôm nay lão đại còn tăng thêm vào nữa chứ, lượng vận động đã vượt quá giới hạn chịu đựng của bọn họ, bây giờ tay chân họ còn đang run rẩy nữa nè, sợ là giờ cầm một chiếc đũa họ còn không có sức nữa đó.



Hoàn toàn làm lơ ánh mắt tức giận của mọi người, Lăng Lan tiếc nuối nhìn về phía Vũ Cảnh:



- Xem ra vận khí của đám tân sinh lần này không tệ chút nào, tất cả giám khảo kì kiểm tra lần này đều hết sức hết rồi. Haizzz... Anh đi thông báo với bọn họ, coi như lần này mấy giám khảo đều không đánh mà thua hết.



Trong mắt Vũ Cảnh lóe lên vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới lão đại vẫn chưa nói cho bọn Tề Long nghe việc này. Biết rõ hôm nay bọn họ còn phải đi kiểm tra mà còn gia tăng lượng huấn luyện lên nữa chứ... Nhưng mà Vũ Cảnh vẫn tin tưởng lão đại sẽ không làm bậy, nếu như đã sắp xếp như vậy thì tất nhiên là có dụng ý khác.



- Kiểm tra? Không đánh mà thua?



Cả đám giận dữ rống lên. Nếu như mà thật sự không đánh mà thua thì sau này bọn họ còn mặt mũi gì đối mặt với đám tân sinh kia nữa chứ?



- Lão đại, cậu lại tính kế tụi này nữa.



Hàn Kế Quân xíu chút nữa là hộc máu. Có đội trưởng nhà ai lại đi giúp người ngoài mà tính kế người trong nhà không chứ, nếu như bọn họ mà thua thiệt bộ lão đại không mất mặt sao? Dù sao thì "cậu" cũng là đội trưởng mà.



- Tính kế?



Lăng Lan liếc một cái sắc lẻm làm cho bi phẫn của mọi người chạy mất tăm.
- Nếu như không sao thì tốt rồi, tôi đi đây.



Số 2 đen thùi không thấy rõ mặt mũi là người đầu tiên đóng lại vết rách không gian.



- Đóng băng như vậy sẽ không ảnh hưởng đến con chip chứ.



Số 3 lo lắng nói, con chíp của Tiểu Tứ cũng có ảnh hưởng rất lớn đến bọn họ.



- Không gian của chúng ta đều vô cùng bình thường, như vậy Tứ điện hạ làm sao xảy ra chuyện gì được chứ.



Số 4 trang điểm vô cùng diêm dúa lòe loẹt trả lời, khóe mắt cô hơi nhướng lên, nở một nụ cười vô cùng tà mị với số 3.



- Nếu không sao thì tôi đi đây!



Số 3 giống như thấy được cái gì kinh khủng lắm, lập tức đóng lại khe nứt không gian rồi biến mất tăm.



- Thật đúng là nhàm chán mà, nhưng mà nè số 1, anh đối xử với Tứ điện hạ dã man như vậy thật sự sẽ không có chuyện gì sao?



Số 4 như cười như không, khóe mắt mi mắt chuyển động, phong tình vô hạn.



không khí chung quan số 1 lập tức trở nên lạnh lẽo. Mà cũng ngay lúc này, quan tài đang đóng băng Tiểu Tứ đột nhiên nổ tung, Tiểu Tứ bò ra cởi mở cười to:



- Không sao rồi, nhiệt độ con chip khôi phục bình thường rồi!



- Ủa? Sao mọi người đều có mặt ở đây vậy? Đang họp sao? Vậy thôi, tôi không quấy rầy mọi người nữa, bái bai.



Tiểu Tứ thấy khuôn mặt mấy người kia lộ ra trong cửa sổ cũng liền không tim không phổi vô tư quơ quơ tay tạm biệt mọi người, giây sau liền biến mất không thấy.



- Số 1, Tứ điện hạ thật sự không có sao sao?



Vẻ mặt số 4 trở nên nghiêm túc lạnh lùng, lúc này thì khí tức diêm dúa đã biến mất không còn chút nào, chẳng qua là khi cô nhướng mắt thì mới lộ ra một tia mị hoặc không thể nào che dấu được.



- Tình cảm của Tứ điện hạ càng ngày càng phong phú, có lẽ, người sắp sửa đến lúc tiến hóa rồi.



Số 1 trả lời.