Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 539 : Mồi?

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


Hiệu trưởng gật đầu một cái, mặt lộ tiếc nuối nói: "Lúc ấy tôi không có ở trường quân đội, chờ tôi biết, chạy về đã chậm."  Bộ mặt thương tâm nói: "Chiến đội đặc biệt Tường Long, là chiến đội đặc chủng mà mỗi học sinh trường quân đội cũng muốn tiến vào. Mà mười năm Tường Long cũng khó phát ra một huy chương, đại biểu quốc gia thừa nhận người đứng đầu trong lĩnh vực sở trường của mình cũng là nhân tài có tiềm lực nhất mới xuất hiện, mỗi học sinh càng tha thiết ước mơ, nó không chỉ có đại biểu địa vị vinh dự, đồng thời cũng cứng tỏ người đó trực tiếp trở thành đội viên chiến đội Tường Long, không cần trải qua một loạt khảo hạch khắc nghiệt đào thải. Phải biết, khảo hạch chiến đội đặc biệt Tường Long tỉ lệ đào thải đạt tới 0.00099%, mà có thể đạt được thư mời khảo hạch đều là nhân tài đứng đầu trong trường quân liên bang. Có thể đi vào chiến đội đặc biệt Tường Long, cũng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt... Một khi thành công, tương lai bất khả hạn lượng."



Hiệu trưởng nói tới chỗ này, không cách nào khống chế vuốt trái tim của mình nói: "Cơ hội trân quý như vậy, cái tên gì đó, Lý Thì Du đúng không, bỏ qua. Mỗi khi nhớ tới chuyện này, tôi sẽ đau lòng." Ông nhớ tới n năm trước một tên khác đạt huy chương Tường Long, tên tiểu tử Lăng Tiêu kia, cũng như thế này, cậu ta tự chủ trương cự tuyệt không thông báo.



"Thật ra thì, tôi rất thưởng thức Lý Thì Du, không vì tiền đồ mà vứt bỏ đồng đội bây giờ." Đường Ngọc bội phục nói, coi như là ông, đối mặt với huy chương Tường Long đại biểu vinh dự, đối mặt với thư mời của Chiến đội đặc biệt Tường Long, cũng sẽ dao động. Nhưng Lý Thì Du lại cự tuyệt đại biểu mà quân bộ phái tới, không có một chút do dự. Đường Ngọc còn nhớ rõ, đại biểu quân bộ này ngạc nhiên không thể tin, hoặc giả đối phương vốn không muốn có người sẽ cự tuyệt bọn họ.



"Đoán chừng, sau này Trường quân đội nam sinh đệ nhất sẽ trở thành ác mộng của Chiến đội đặc biệt Tường Long." Đường Ngọc cười nói. Chỉ có 2 người cự tuyệt gia nhập Chiến đội đặc biệt Tường Long, cũng đến từ Trường quân đội nam sinh đệ nhất.



Hiệu trưởng nghe vậy cười khổ nói: "Sợ rằng sau này, quân bộ không bao giờ... sẽ mời Trường quân đội nam sinh đệ nhất tham gia khảo hạch Chiến đội đặc biệt Tường Long nữa."



Bọn người kia, cũng mang thù vô cùng, sau Lăng Tiêu, Trường quân đội nam sinh đệ nhất cũng không phải không có học sinh nổi bật xuất chúng, chẳng qua  chọc giận quân bộ, thà lựa chọn những học sinh cũng không kém ở trường quân đội khác, cũng không muốn cho học sinh Trường quân đội nam sinh đệ nhất cơ hội một khảo hạch. Thật vất vả lại xuất hiện một học sinh tài nghệ trấn áp quần hùng, để cho quân bộ không thể không cúi đầu phát ra huy chương Tường Long, đáng tiếc, lần này, bọn họ lại một lần nữa lấy mặt nóng áp mông lạnh Trường quân đội nam sinh đệ nhất... Nghĩ tới đây, tâm tình hiệu trưởng càng không tốt, sau này trường quân đội bọn họ muốn lấy được thư mời Chiến đội đặc biệt Tường Long khảo hạch nữa, không hy vọng.



"Mặc dù bỏ lỡ cơ hội này rất đáng tiếc, tuy nhiên, tôi cho là, học sinh của chúng ta cũng không quá để ý điểm này." Đường Ngọc nói hết sức lạc quan.



"Nói thế nào?" Hiệu trưởng không hiểu hỏi.



"Bởi vì Lăng Tiêu Đại Tướng, hiện tại quân 23 là nơi học sinh chúng ta muốn đi đến nhất." Chiến đội đặc biệt Tường Long tốt, bên trong đội viên cũng là nhân tài các lĩnh vực, nhưng hết thảy cũng không bù được một người được muôn người chú ý là Lăng Tiêu Đại Tương, Lăng Tiêu Đại Tướng quá mức truyền kỳ, sáng tạo các kỷ lục, ép Chiến đội đặc biệt Tường Long không thể không tránh lui ba thước, điều này cũng làm cho Chiến đội đặc biệt Tường Long không cách nào trở thành đối tượng mà người người điên cuồng đuổi theo.



"Đúng vậy, tiểu tử Lăng Tiêu này, ngay cả tôi cũng không hiểu, rốt cuộc cậu ta là cái tồn tại gì." Hiệu trưởng vô cùng công nhận.



Những lời này của Đường Ngọc khiến cho tâm tình hiệu trưởng nhất thời chuyển biến tốt, tâm tình tốt, suy nghĩ rõ ràng, mới vừa xem thường cái gì đó, lúc này liền nhớ đến, mặt ông kinh ngạc hỏi: "Đường Ngọc, mới vừa rồi, có phải ông nói Lý Thì Du có chiến đội rồi hay không hả? Tôi nhớ Lý Thì Du là quân y nghiên cứu chuyên nghiệp, không phải bọn họ là phái trung lập, không gia nhập chiến đội sao?"




Tạ Nghi để súng tia sáng xuống, mặt sợ sệt: "Hắc, thành công?" Vì phẫn diễn quá nhập vai, mặc dù tỷ lệ thành công là mười lần không có một lần thành công kỹ năng này của lão đại, nhưng cậu ta vẫn lớn mật dùng, không nghĩ tới, vận khí của cậu tốt như vậy, một lần liền thành công rồi.



"Lần này, không ai hoài nghi Lăng Thiên Số 1 không phải là Lăng Lan rồi." Tạ Nghi biểu hiện phen này, lúc này người đang xem cuộc chiến đều hiểu, chủ ý của Lăng Thiên, đó chính là để cho Tạ Nghi ngụy trang thành Lăng Lan, hấp dẫn lực chú ý của Lôi Đình, che chở cho Lăng Lan chân chính.



"Các ngươi nói, Lăng Thiên làm như vậy là có mục đích gì?" Có người không nghĩ ra, liền hỏi thăm người bên cạnh.



"Câu cá! Dùng Lăng Thiên Số 1 làm mồi, hấp dẫn từng người Lôi Đình tới đây." Một thầy gật một cái, ở chung quanh Lăng Thiên Số 1, liên tục điểm mấy cái trên hình ảnh hư nghĩ trong quang não, ông nói: "Nơi này, nơi này —— còn có nơi này, mọi người Lăng Thiên ẩn núp  , đây là một vòng mai phục, mấy điểm này Lôi Đình đều phải đi qua, chỉ cần không phòng bị... Một người giết một người." 



"Cuối cùng, coi như mấy người đi vào, thành công đánh bại Lăng Thiên Số 1, Lăng Thiên cũng thờ ơ, dù sao Lăng Thiên Số 1 chỉ là mồi, cũng không phải là lãnh tụ tinh thần chân chính của Lăng Thiên, coi như bị đánh bại, cũng không có ảnh hưởng đối với sĩ khí Lăng Thiên, cũng bởi vì Lăng Thiên Số 1, để cho bọn họ giải quyết hết mấy đội viên Lôi Đình, 1: n, tính thế nào cũng đáng giá."



Nghe được thầy này giải thích, người không hiểu cũng hiểu, bọn họ không khỏi cũng hít một hơi, có người dám thở dài nói: "Lăng Thiên ngoan độc, cho nên để cho một đội viên ưu tú biến thành mồi, nhưng mà cái mồi này rất thành công, không sợ Lôi Đình không mắc mưu."



Lúc này, đội viên Lôi Đình cũng không rõ ràng tình huống lắm, nghe được đội trưởng nhắc tới tọa độ, cũng bắt đầu tiến lại gần, các thầy không nhịn được âm thầm lắc đầu, trước không đề cập tới thực lực điều khiển cơ giáp, thấy mưu kế, Lôi Đình đã bại bởi Lăng Thiên.



Kiều Nhất vừa nghe các thầy bên cạnh cảm thán, sắc mặt tái xanh một mảnh, giữa hai lông mày lộ ra vẻ lo lắng. Ông hi vọng đệ tử của mình có thể nhìn ra tính toán của Lăng Thiên, không dễ dàng bị lừa gạt tiếp.



So sánh với những thầy khác không biết thực lực Lăng Lan, Đường Ngọc lại không tin Lăng Thiên như mọi người nói vậy, Lăng Thiên Số 1 là mồi. Nếu làm mồi dụ thật, còn không bằng Lăng Lan tự mình ra trận. Đường Ngọc tin tưởng, coi như 12 người Lôi Đình cùng lên, chỉ cần Lăng Lan cẩn thận một chút, không có cơ hội đánh bại cậu ta. Cho nên, làm mồi dụ còn có ai thích hợp hơn an toàn hơn so với Lăng Lan đây?



"Tiểu tử Lăng Lan này, luôn luôn không đơn giản, rốt cuộc cậu ta đang có chủ ý gì?" Đường Ngọc nghiêm túc suy tư.