Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 58 : Gia huy quen thuộc!

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Ở cửa vào của trung tâm học viện đồng quân, nhân viên của học viện được tập trung từ sớm để có thể kiểm soát tình hình hỗn loạn trong ngày hôm nay.



Ở cửa lớn, vô số chiếc H-Bahn ở không trung không ngừng đáp xuống, nếukhông phải hôm nay chính phủ sớm phái cảnh sát duy trì trật tự đến thì trên bầutrời của học viện nhất định sẽ xảy ra nhiều vụ tai nạn đáng tiếc.



Không có biện pháp, xe đến thật sự rất nhiều, hàng năm đều sẽ có gần mười ngàn học sinh tiến vào nhập học ở học viện này, mà quy định của trường là 1 tuần chỉ về nhà một lần nên tấp cả người lớn trong nhà đều đến đây đưa con đi học, điều này dẫn đến tình trạng quá tải như bây giờ.



Dù sao chỉ có một trăm đứa trẻ đầu tiên được lọt vào cấp đặc biệt mới có thể học ngoại trú, có quyền tự do lựa chọn chương trình học, những đứa trẻ khác chỉ có thể nhận an bày của trường học, tiến hành quá trình học tập cách ly với gia đình, chỉ được về nhà một tuần một lần.



Nhưng mà những đứa trẻ của cấp ưu tú và phổ thông trong trường cũng không phải không có cơ hội thay đổi vận mệnh của mình, mỗi năm học viện đều tổ chức hai lần tuyển chọn học sinh vào cấp đặc biệt, như vậy mỗi năm học sinh trong học viện có hai cơ hội và thách thức để nắm giữ vận mệnh tương lai của mình. Học viện làm như vậy chính là để khuyến khích đám trẻ có tinh thần cạnh tranh, cứ nữa năm lại thay đổi danh sách học sinh một lần. Cho dù trước kia cậu là học sinh cấp đặc biệt, ưu tú hay phổ thông, cậu đều được đối xử bình đẳng, chỉ có những người tiến vào top 100 thì mới có tư cách học ở cấp đặc biệt trong nữa năm tiếp theo.



Đương nhiên, không phải chưa từng có trường hợp học sinh cấp ưu tú và câp phổ thông thành công tiến vào top 100, vào cấp đặc biệt, nhưng điều này vô cùng hiếm, cực kỳ khó gặp. Những đứa trẻ lọt vào cấp đặc biệt ngay từ đầu đã nhận được vô số tài nguyêntrong quá trình học tập, dù chỉ nữa năm nhưng cũng đủ làm cho bọn chúng kéo rộng khoảng cách về thực lực với những đứa trẻ khác!



Bất quá đi như vậy nhưng đây cũng là một cơ chế công bằng, là cơ hội mà nhà trường dành cho những đứa trẻ ban ưu tú có thể cá chép vượt long môn hóa rồng, chỉ là chúng có nắm được cơ hội này hay không thì chỉ có thể dựa vào ý chí của chúng.



Ở một góc trong quảng trường của học viện đồng, Tề Long, Hàn Kế Quân, Hàn Tục Nhã cùng với hai anh em song sinh Lạc Lãng, Lạc Triều đang đứng cùng đang ngẩng đầu nhìn bầu trời, giống như đang tìm kiếm thứ gì.



Từ sớm bọn họ đã tới học viện đồng quân. Từ khi biết mình đã tiến vào cấp đặc biệt cấp, bọn họ liền thập phần hưng phấn, chờ mong đến ngày khai giảng.



Không sai, thành tích của 5 người đều lọt vào top 100, Tề Long, Hàn Kế Quân, Lạc Lãng đều thuộc đặc cấp ban 1, mà hai cái cô bé Lạc Triều, Hàn Tục Nhã cũng thuận lợi tiến vào đặc cấp ban 2, điều này làm cho hai cô bé mừng như điên. Lúc trước người lớn trong nhà cũng không quá xem trọng các cô, họ đều cho rằng hai cô có thể tiến vào ưu tú ban 1 chính là thàn tích cao nhất rồi, không nghĩ tới lúc thành tích được công bố thì... Các cô đắc ý một phen.



Không chỉ có như thế, trong tổ kiểm tra của bọn họ, hai người La Thiếu Vân và Nguyên Du Vân cũng tiến vào top 100, trở thành thành viên của cấp đặc biệt ban 2, hai người còn lại trong nhóm tuy kém hơn bọn họ một chút, nhưng vẫn thuận lợi lọt vào cấp ưu tú ban 1. Đây là cấp tốt nhất sau cấp đặc biệt.




Hàn Kế Quân càng hoang mang, chẳng lẽ cậu và Tề Long không thể nhớ hình ảnh lúc đó nhưng tiềm thức lại không bỏ qua, ghi lại ư? Vậy nên mới cảm thấy quen thuộc.



Mà Tề Long bởi vì câu nói của Lạc Triều lập tức đem nghi vấn trong lòng ném đi, đã có đáp án, cậu cũng lười suy nghĩ nhiều.



Lạc Triều bị anh trai và người con trai bên cạnh nhìn chằm chằm có chút hoảng, lập tức trốn sau lưng Hàn Tục Nhã, không dám nói thêm nữa.



"Em gái, đến đến đến, nói cho anh biết, làm sao em biết trên xe của lão đại có khắc hình gia huy đó?" Lạc Lãng vẻ mặt vui vẻ, vội kêu em gái ra hỏi rõ.



Lạc Triều nhìn tầm mắt của mọi người đều tập trung chỗ mình càng thêm ngượng ngùng, cô nhỏ giọng nói: "Em chỉ muốn biết thêm một chút chuyện của lão đại, nên khi xe của lão đại đến đón, em có nhìn kỹ một chút.”



Trong lòng Lạc Lãng chua xót, em gái cùng mình lớn lên cứ như vậy dễ dàng bị người khác cướp mất? Không được, tuy rằng cậu phục Lăng Lan, nhưng cũng không thể đem em gái yêu dấu của mình dâng cho người khác như vậy được…Trong lòng Lạc Lãng thầm hạ quyết tâm, nhất định phải nghĩ cách cách ly Lan lão đại và em gái mình, em gái bảo bối của mình tuyệt đối không thể cho bất cứ kẻ nào cướp đi, dù Lan lão đại cũng không được.



Hàn Kế Quân cũng không quản rối rắm trong lòng Lạc Lãng, cậu nhìn bộ cơ giáp bắt đầu đáp xuống đất ở đằng xa liền mở chốt của máy liên lạc.



"Ôi, chủ nhân à, cậu rốt cục nhớ tới tôisao, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho cậu?" Máy liên lạc bắt đầu vang lên tiếng nói trong trẻo của cô gái, có chút thanh lãnh nhưng cũng có chút ý làm nũng.



Điều này làm cho hai anh em Lạc Lãng vô cùng tò mò mà nhìn đi nhìn lại nhiều lần, vì liên lạc khí của Hàn Kế Quân và bọn họ khác nhau hoàn toàn, máy của cậu ấy có chứa hệ thống trí năng, máy của bọn họ chỉ mặc định giọng nói cứng nhắc, chưa được nhân tính hóa.



Tề Long và Hàn Tục Nhã đã nhìn thứ đó đã quen nên vẻ mặt vẫn lạnh nhạt. Hàn Kế Quân rất thật thích mấy thứ công nghệ cao, vài năm nay trước cũng không biết cậu đào đâu ra chiếc máy ấy.[/size]