Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 70 : Ý nghĩa của tình bạn!

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Cách làm của Lâm Trung Khanh được rất nhiều bạn học lớp giáp ban đồng ý, thậm chí ngay cả thầy giáo Trình Viễn Hàng cũng tán thưởng không thôi, điều này càng khiến Lăng Lan nổi giận.



Mẹnó! Lăng Lan rất không thục nữ mắng một câu thô tục, cực kỳ khinh bỉ cách làm này của Lâm Trung Khanh. Chẳng lẽ đi quấy nhiễu cuộc sống của người khác là nam tử hán sao?



Được rồi, nếu cô thật là một học sinh nam, thì có lẽ cô sẽ không rối rắm như vậy. Nhưng mà cô là con gái, chắc chắn 100% là con gái, và mãi mãi là con gái, bỗng nhiên có một thằng con trai xuất hiện luôn phục vụ bên người, nếu để người khác biết thì làm sao cô có thể lấy chồng, lập gia đình đây?



Lăng Lan vẫn rất muốn có thể quang minh chính đại lập gia đình, rồi sinh ra một đứa trẻ có thể chơi đùa với cô.



Hai kiếp sống cộng lại cô cũng đã là bà già hơn 30 tuổi rồi, đây chính là độ tuổi mà mỗi người phụ nữ đều muốn cấp thiết lập gia đình, sinh con dưỡng cái. Bất quá Lăng Lan vẫn rất lý trí, bây giờ cô chỉ tưởng tượng thôi, nếu thật sự muốn sinh con thì cũng phải chờ cơ thể này trưởng thành mới được.



Nhưng mà cô phải chờ thêm bao lâu nữa, 10 năm, 20 năm, hay hơn thế nữa?



Nghĩ tới 20 năm sau mới có cơ hội lấy chồng mà Lăng Lan khóc ròng, chẳng lẽ cô phải chờ mỏi mòn giống Tề Thiên đại thánh mới có cơ hội lập gia đình, sinh con sao?



Lăng Lan bên này còn đang oán niệm thời gian quá dài không biết phải làm sao thì cái đuôi phiền toái bên kia lại tới.



"Bạn học Lăng, đây là nội dung bài học mà mình đã ghi lại trong buổi học sáng nay.” Lâm Trung Khanh vẻ mặt cung kính dâng lên một cái USB quang não ở thế giới này. Thứ đó quả thật rất tiên tiến, chỉ cần bấm nút mở thì những nội dung bên trong nó sẽ được gửi tới liên lạc khí ngay lập tức. Đỡ mất công phải làm những thủ thuật khác.



Ý tốt của Lâm Trung Khanh khiến Lăng Lan dở khóc dở cười, dù sao cô cũng không cần thứ đó, nếu muốn, cô có thể bảo tiểu Tứ copy lại chương trình học dạy của giáo viên, như vậy khi nào cô muốn cũng có thể tìm đọc.



Đương nhiên khả năng của tiểu Tứ cũng chỉ phát huy được lúc này, đến sáu tháng cuối năm nhất, học sinh đã được phép tiến vào thế giới ảo của trường học để học tập, như vậy học sinh cũng không cần lo lắng mình không theo kịp với bài giảng nữa.



Ở trong thế giới ảo, chương trình học cũng được sắp xếp giống như đời thực, chẳng qua nếu muốn nghe giảng thì phải mất một ít điểm danh dự làm phí hoặc có thể dùng điểm chiến tích để đổi cũng được.



Cách làm của Lâm Trung Khanh cũng không ảnh hưởng gì lắm tới Lăng Lan lắm, nhưng mà.... có một kẻ đang phát điên lên ngay cạnh cô....



ở trong không gian học tập, Tiểu Tứ tức giận giơ chân, nó cho rằng Lâm Trung Khanh đang khiêu khích với mình, là Lâm Trung Khanh muốn cướp đi ngôi vị đàn em số 1 của nó. Tiểu Tứ phẩn nộ giơ thanh đao sáng bóng trong tay (không biết nó lấy từ đâu mà ra) kích động vung lung tung, Lăng Lan ở bên cạnh hoảng sợ đứng núp một bên, cô sợ tiểu Tứ không cẩn thận sẽ chém trúng mình, thậm chí còn chém trúng nó.


Hơn nữa, bây giờ bọn họ chỉ mới là những đứa trẻ 6 tuổi, đều chưa có chuyện xảy ra xung đột về quyền thế và lợi ích, Lâm Trung Khanh tính kế nhiều cũng không nguy hại nhiều đến Lăng Lan. Đây cũng là lý do vì sao Lăng Lan vẫn luôn bình thản với những hành động của Lâm Trung Khanh.



Lăng Lan nói khiến Hàn Kế Quân tạm thời vứt bỏ cảm xúc thất lạc trong lòng, sắc mặt ngưng trọng nói: "Lan lão đại nếu đã nói như vậy thì khẳng định Lâm Trung Khanh có vấn đề, chúng ta cần phải cẩn thận một chút ." Đối với lời giải thích không có lực thuyết phục của Lăng Lan, Hàn Kế Quân quyết đoán bỏ phiếu tin tưởng, bắt đầu nhắc nhở những người khác phải đề cao cảnh giác.



Không chỉ Hàn Kế Quân tin tưởng lời nói của Lăng Lan, ngay cả Tề Long và Lạc Lãng như thế, bọn họ gật đầu tỏ vẻ mình đã biết.



Nhìn nhóm bạn tin tưởng không lý do khiến Lăng Lan đen mặt, nhưng trong lòng cũng có một thắc mắc không yên. Đây chính là sự tin tưởng giữ những người bạn sao?



Kiếp trước Lăng Lan luôn sống trong bệnh viện, giãy dụa trên ranh giới giữa sự sống và cái chết, cô chưa bao giờ cảm nhận được ý nghĩa của tình bạn, lúc này cô có chút hiểu rõ về thứ tình cảm ấy.



Sự thật chứng minh Hàn Kế Quân phán đoán không sai, Lâm Trung Khanh tuyệt đối không phải là người biết cách lùi bước.



Giữa trưa, khi Lăng Lan mới vừa đi vào căn tin của học viện thì liền nghe thấy tiếng hô quen thuộc: "Bạn học Lăng, nơi này nơi này."



Lăng Lan ngẩng đầu, khuôn mặt Lâm Trung Khanh tươi cười vẫy tay về phía bọn họ, giống như sự kiện sáng nay chưa hề xảy ra. Cô triệt để bội phục da mặt dày của Lâm Trung Khanh. Đã vô tình cự tuyệt như vậy, vì sao cậu ta có thể nhiệt tình chào đón như vậy chứ? Khả năng thừa nhận đả kích của thằng bé này thật sự quá mạnh mẽ.



Đám Tề Long hai mặt nhìn nhau, không biết làm sao, từ trước đến giờ bọn họ chưa từng đụng tới đứa trẻ nào như Lâm Trung Khanh. Nhìn khuôn mặt tươi cười, hồn nhiên của Lâm Trung Khanh khiến bọn họ không thể hạ quyết tâm cự tuyệt, cho dù là người vẫn luôn lạnh lùng như Hàn Kế Quân cũng trầm mặc không nói .



Lăng Lan thở dài một hơi, được rồi, cô cũng không có biện pháp lại cự tuyệt đứa trẻ luôn ủy khuất bản thân này, vì thế cô nói: "Chúng ta tiếp xúc một thời gian thử xem, nếu có chuyện gì thì bốn người chúng ta chống lại một người chắc chắn sẽ không chịu thiệt."



Lời này được mọi người nhất trí tán thành vì thế trực tiếp đi về phía Lâm Trung Khanh đang không ngừng vẫn tay.



Bất quá trong lòng Lăng Lan cảnh giác càng mạnh, Lâm Trung Khanh có thể nhẫn nhịn như vậy tuyệt đối không phải là người đơn giản.



Cô nhịn không được lại lần nữa cảm thán, trẻ con thế giới này tuyệt đối không phải là người... Cho dù cô đã sống hai kiếp mà cũng chỉ có thể hơn chúng 1 cái đầu, nếu cô thật sự là một đứa trẻ 6 tuổi thì không biết bây giờ mình đang ở chỗ nào, khoảng cách quá lớn.



ps: tuần sau mình thi rồi nên từ giờ mình sẽ ngưng lại nhé. Đảm bảo thứ 7 tuần sau mình sẽ đăng gấp đôi. ^:)^^:)^