Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 81 : Đệ tử vỡ lòng!

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Một đêm không nói chuyện, sáng sớm ngày hôm sau, bốn người Lăng Lan liền tới phòng cách đấu thật sớm. Giờ phút này, học sinh ở phòng cách đấu càng ít, mà ngược lại các đạo sư đến rất nhiều. Mục đích của bọn họ lần này chính là thu một hai đứa trẻ có thiên phú ưu tú để tự mình dạy dỗ.



Phải biết rằng, có thể tiến vào ngày cuối cùng thì tuyệt đối là những mầm non ưu tú có khả năng trở thành thiên tài, tuyệt đối có thể thỏa mãn yêu cầu thu đệ tử của bọn họ. 



Đương nhiên, đến cùng có thể nhận đệ tử hay không đều còn là tùy duyên. 



Dù sao có những cường giả muốn thu đệ tử cũng không phải chuyện đơn giản gì, ngoài việc xem tư chất, bọn họ còn muốn tùy thuộc vào nhân duyên. 



Trận đấu rất nhanh liền bắt đầu, đầu tiên là trận đấu 13 tiến 7. Lần này người được miễn đấu không phải là Lăng Lan, đầu bảng Lý Anh Kiệt.



Lăng Lan nhìn thông báo vừa được gửi đến trên liên lạc khí nhịn không được âm thầm phỏng đoán, học viện an bày học sinh không đấu mà trực tiếp vào vòng trong có phải căn cứ vào thực lực hay không? 



Đối thủ lần này của Lăng Lan người đứng thứ 9 tên là Tần Dật. Cô đã từng xem qua phương thức cách đấu của Tần Dật, là một loại chiến đấu thông minh, không trực tiếp tấn công mà thăm dò thực lực của đối phương trước, sau đó mới có nghĩ biện pháp ứng phó, những trận đấu trước của cậu ta trong khoảng thời gian đầu chủ yếu chỉ né tránh. 



Lăng Lan chưa từng gặp qua phương thức chiến đấu như vậy,  trong không gian học tập, Nhất hào đạo sư là người thuộc nhóm nhất kích tất sát, tuyệt đối là tiến hành công kích trước, áp khí thế của đối phương. Mà đấu pháp của Cửu hào đạo sư lại theo phong cách chính thống, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, chủ yếu là một chiêu đấu với một chiêu. Mà Ngũ hào đạo sư thì thuộc loại cách đấu tà ác, chỉ cần có thể dành được thắng lợi, thì cái gì anh ta đều có thể làm được. Lăng Lan bỗng nhớ tới những thủ đoạn của anh ta thì thân mình không tự chủ run lên. Lúc này cô vẫn cảm giác cả người phát lạnh khi nhớ tới khoảng thời gian huấn luyện đó, khiến cô kém chút bị hủy luôn nhân cách.



Tề Long, Lạc Lãng, Hàn Kế Quân thường xuyên cùng Lăng Lan luận bàn cũng không theo loại cách đấu ấy. Tề Long thích tấn  công theo  diện rộng, đánh  cùng cậu ta là kích liệt điên cuồng nhất, không cần phí tâm tư gì, cứ thế mà đánh. Bởi vì Tề Long sẽ không cho đối thủ có thời gian rảnh rỗi nghĩ đối sách, chỉ có thể vén tay áo lên toàn lực trận công kích điên cuồng như mưa. 



Phương thức đấu của Lạc Lãng giống Cửu hào đạo sư, bất quá năng lực khác nhau một trời một vực, Lăng Lan đối phó Lạc Lãng là chuyện nhẹ nhàng nhất, dễ dàng nhất, bởi vì phương thức công kích của Lạc Lãng Lăng Lan thật sự quá quen thuộc.



Hàn Kế Quân lại khác, cậu là người có thực lực yến nhất trong cả bọn, biết điểm yếu của chính mình ở đâu nên những lúc đánh nhau, cậu thích nhất là ra ám chiêu, mỗi lần ra ám chiêu đều không giống nhau, đôi khi Lăng Lan cũng thắc mắc không biết cậu ta lấy đâu ra nhiều ám chiêu như vậy, dù vậy, do thể lực không đủ nên cậu cũng không thắng nhiều lần lắm. Chỉ có mấy lần Lạc Lãng trở tay không kịp mới bị thua trong tay Hàn Kế Quân, còn đối với người có thực lực cao chênh lệch quá lớn như Tề Long hay Lăng Lan thì Hàn Kế Quân còn chưa thắng bao giờ. Điều này cũng chứng minh, nếu thực lực kém nhau quá một mức nhất định thì dù có nhiều âm mưu quỷ kế hay nhiều ám chiêu cũng là vô dụng.
Quân giới cực kỳ coi trọng quan hệ thầy trò, dù là đệ tử vỡ lòng hay là đệ tử truyền thừa, một khi đã xác định quan hệ lẫn nhau, thì cả đời này không thể tách ra được. Giống như khuôn mặt tươi cười muốn thu Lạc Lãng, tuy chỉ là đệ tử vỡ lòng nhưng như vậy cũng có nghĩa khuôn mặt tươi cười thừa nhận Lạc Lãng là đệ tử nhất mạch của mình, khuôn mặt tươi cười phải chịu trách nhiệm bảo vệ và bồi dưỡng cho Lạc Lãng, nói cách khác, tương lai Lạc Lãng là tốt hay xấu, đều có quan hệ tới khuôn mặt tươi cười.



"Đúng vậy, chỉ là vỡ lòng đệ tử mà thôi." Khuôn mặt tươi cười vẫn như cũ cười hì hì, vẻ mặt không để ý.



"Bởi vì là đệ tử vỡ lòng cho nên tôi mới yêu cầu cậu càng thận trọng." Mặt quan tài có chút tức giận, nếu khuôn mặt tươi cười thu là đệ tử truyền thừa, anh ta cũng không lo lắng gì, bởi vì cho dù là sư phụ hay đồ đệ, đều đã là 2 con châu chấu buộc chung một cái dây thừng, hai người đều phải phụ trách mối quan hệ này. 



Nhưng đệ tử vỡ lòng lại khác, nó không cần đệ tử phải làm cái gì, nhưng yêu cầu sư phụ phải làm tất cả, nói cách khác, thu đệ tử vỡ lòng là việc mà người sư phụ phải trả giá rất nhiều, là tâm huyết hay là tình thương, mà cuối cùng đệ tử vỡ lòng có lựa chọn làm đệ tử truyền thừa nữa hay không lại là chuyện khác, nếu người đệ tử vỡ lòng không chấp nhận thì xem như người sư phụ đó uổng phí toàn bộ tâm huyết, không có quyền nói gì, bởi vì tất cả những thứ này đều là do người giáo viên đó tự nguyện .



"Khó khăn lắm mới phát hiện một đứa trẻ ưng ý, cho dù mạo hiểm chút điểm cũng đáng giá ." Khuôn mặt tươi cười tựa hồ hạ quyết tâm.



Mặt quan tài mặt biết bạn tốt của mình một khi quyết định thì sẽ không thay đổi chủ ý, anh ta chỉ có thể thở dài một hơi không nói nữa.



"Tức giận?" Khuôn mặt tươi cười cảm giác bản thân cố chấp như vậy có chút có lỗi với sự quan tâm của bạn tốt, nhịn không được đẩy đẩy bả vai mặt quan tài hỏi.



"Không có, tôi chỉ vừa hạ một quyết định thôi." Người khuôn mặt quan tài nhàn nhạt nói.



"Quyết định cái gì?" Người khuôn mặt tươi cười hiếu kỳ.



Quan tài mặt lườm liếc mắt một cái khuôn mặt tươi cười, lúc này mới nói: "Tôi quyết định thu thằng nhóc tóc húi cua kia làm vỡ lòng đệ tử."