Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 134 : Đánh nhau

Ngày đăng: 11:01 30/04/20


Cố đại thái thái ở trong phòng dạy hai vị tiểu thư của Hứa gia may vá, hai vị tiểu thư học rất nghiêm túc, nhìn Cố đại thái thái thêu ra hoa sen xinh đẹp, mắt hai người đồng loạt toát ra vẻ hâm mộ.



Hứa tam tiểu thư cười nói: “Lúc nào chúng con mới có thể có tay nghề như cô mẫu đây.”



Cố đại thái thái ngẩng đầu lên ôn hòa nhìn Hứa tam tiểu thư, “Cô mẫu cũng là học từng chút một, từ từ cũng sẽ giỏi thôi.



Hứa tam tiểu thư gật gật đầu.



Cố đại thái thái không biết nghĩ đến cái gì đó, ánh mắt đột nhiên đỏ lên.



Hứa tam tiểu thư và Hứa ngũ tiểu thư liếc nhau một cái lập tức tiến lên khuyên, “Cô mẫu có phải là nghĩ đến Lang Hoa không? Người đã một năm rưỡi không gặp muội ấy rồi sao?”



Cố đại thái thái dùng khăn tay lau lau mắt, “Một năm lẻ bảy tháng, mắt thấy sắp đến mùa xuân rồi, cũng không biết trong nhà đã chuẩn bị xong chưa, Trấn Giang bên đó dù sao cũng nổi lên chiến sự... ”



Bà ta không nghĩ tới trận chiến này, Trấn Giang lại thắng.



Hàn Chương còn sống, hết thảy cũng sẽ dựa theo quỹ tích phát triển của kiếp trước.



Tại sao Hàn Chương còn biết Cố Lang Hoa?



Rõ ràng bà ta đã sửa lại số mạng của Cố Lang Hoa.



Kiếp trước người ở xung quanh nàng ta, kiếp này vẫn bảo vệ nàng ta như thế, đây chính là số mệnh sao? Bà ta đấu tranh lâu như vậy, lại đổi lấy kết quả này.



Cố đại thái thái nghĩ tới đây, lập tức lệ ngưng trên mi.



Hứa tam tiểu thư đưa tay ra nhẹ nhàng kéo vạt áo Cố đại thái thái, “Cô mẫu, nếu không, để cho cha con cùng đại bá theo người đến Trấn Giang... ”



Hứa ngũ tiểu thư lập tức trợn tròn mắt, “Cô mẫu làm sao có thể trở về, Cố... Lang Hoa ấy kiểu gì cũng phải đến bồi tội với cô mẫu chứ, tỷ đã thấy kẻ nào lại đem mẫu thân đuổi ra khỏi nhà chưa? Đây là đại bất hiếu.”
Bà ta mờ mịt nhìn Hứa Sùng Kiệm, “Nhị đệ, đệ nói Bùi đại nhân nào... ”



“Vị Bùi đại nhân kia,” Hứa Sùng Kiệm không biết kể từ đâu, hắn ở trong nha môn nghe được bất quá là thành tựu của Bùi gia, “Rất được Hoàng Đế tín nhiệm, mọi người đều nói, ông ta cũng không phải là phe đảng của Thái Hậu, cũng không phải là người bên cạnh Thái Tử, cho nên Hoàng Thượng mới có thể điều ông ta tới... Tóm lại mọi người đối với vị Bùi đại nhân này biết rất ít.”



“Có điều Bùi đại nhân có một đứa con trai,” Hứa Sùng Kiệm nhìn về phía Cố đại thái thái, “Gần đây có đụng chạm với Cố gia, hôm nay lại đem tiệm thuốc của Cố gia ở Hàng Châu đập đi.”



Cố đại thái thái nghe mà đầu óc mơ hồ, đột nhiên tất cả đều không nằm trong bàn tay bà ta nữa.



Một năm rưỡi này, có phải là Cố gia đã xảy ra chuyện gì mà bà ta không biết không.



Cố đại thái thái lẩm bẩm: “Tại sao hắn lại muốn đập tiệm thuốc của Cố gia?”



Hứa Sùng Kiệm nói: “Nghe nói là muốn mời một vị Hồ tiên sinh đến nhà chữa bệnh, Hồ tiên sinh không chịu, đôi bên liền nổi lên mâu thuẫn, Bùi gia công tử kia nuôi một đám vô lại, người hầu của Cố gia cũng không chịu nhượng bộ, hai bên đánh nhau ngay tại tiệm thuốc, kinh động toàn bộ thành Hàng Châu.”



“Bây giờ vẫn còn đang đánh.”



Cố đại thái thái đột nhiên đứng lên, “Ta... ta phải đi xem xem... ”



...



Bách Thảo Lư của Hàng Châu một mảnh hỗn độn, mười mấy người đánh nhau, dược liệu trong quầy thuốc rơi đầy trên đất, hai đám người giơ quả đấm lên, dường như muốn đánh đến ngươi chết ta sống.



Vốn là dược liệu dùng chữa bệnh, bây giờ cũng biến thành vũ khí, bất luận là ai cầm lên cái gì liền ném vào mặt đối phương, mặc dù không dùng binh khí đánh nhau, nhưng hai bên đều bị thương.



“Cũng không nhìn xem công tử nhà chúng ta là ai, chẳng qua chỉ là một lang trung nhỏ bé, lại còn làm ra vẻ ta đây,” Quản Sự Bùi gia vén tay áo lên lớn tiếng kêu, “Đánh... ta không tin... Giống như kẻ bắt sống tên Xu Minh kia, nếu trêu chọc vào công tử nhà chúng ta, cũng sẽ giống như bị Hoàng Thành Ti đại tá bát khối1, các ngươi thì tính là cái gì.”



1Đại tá bát khối: vốn là một cực hình thời xưa, cùng với “ngũ mã phanh thây”, nay chỉ việc đem một thứ đầy đủ nguyên vẹn chia thành những phần nhỏ.