Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 164 : Thẳng thắn

Ngày đăng: 11:01 30/04/20


Lang Hoa từng hầu hạ tổ mẫu uống thuốc, khi ấy bệnh của tổ mẫu thật sự nghiêm trọng. Hồ tiên sinh khai dược vừa đắng vừa sánh, tổ mẫu uống mấy ngụm sẽ ho khan, nhưng nàng vẫn ngoan tâm cho tổ mẫu uống hết thuốc.



Bởi vì không có biện pháp khác, đây là hy vọng duy nhất giúp tổ mẫu có thể sống.



Tổ mẫu vì chữa bệnh chịu nhiều khổ như vậy nhưng cũng không oán giận một câu, ngược lại mỗi lần đều thập phần thoải mái mà cười với nàng, muốn để cho nàng an tâm.



Tổ tôn hai người cùng nhau trải qua đoạn thời gian gian nan nhất ấy.



Cho nên sau đó, nàng đã thề sẽ không vì Hứa thị mà thương tâm khổ sở.



Một người một khi đã ra khỏi thế giới của ngươi, như vậy sẽ không vào được nữa.



Bùi Khởi Đường uống thuốc rất chậm, sau một lúc lâu mới uống xong bát thuốc.



"Nàng đang suy nghĩ chuyện Hứa thị sao?"



Lang Hoa nâng mi mắt lên, không biết vì sao Bùi Khởi Đường luôn dễ dàng nhìn ra suy nghĩ của nàng.



Nghe nói Hứa thị rời Hứa gia đi vào chùa, mỗi người đều nói nàng là vong ân phụ nghĩa bức tử mẹ đẻ, nàng nghe nói như thế cũng chỉ là cười cười mà thôi.



Nếu nàng dám xử trí Hứa thị liền dám gánh vác hậu quả.



Về phần Hứa thị, chỉ sợ chuyện bà ta đã làm, bà ta cũng không dám nhận.



Lang Hoa lắc lắc đầu, "Ta chỉ là kỳ quái vì sao hai ngày nay Hứa gia không hề có động tĩnh."



Theo lý thuyết Hứa gia hẳn là tìm mọi cách xoay xở, ít nhất cũng phải đến Mẫn gia hỏi thăm một chút quan phủ rốt cuộc có chứng cớ gì.



Nhưng là hết thảy đều quá mức im lặng.




Bùi Khởi Đường nghe nói như thế bỗng nhiên an tĩnh lại, ánh mắt kia giống như ngọc lưu ly nhìn vào sâu trong linh hồn nàng, chậm rãi an ủi nàng, "Ta cảm thấy nàng nói đúng, lệnh tôn không chết, các ngươi còn có thể có cơ hội gặp lại."



Không biết vì sao mũi Lang Hoa có chút chua xót, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống.



Cho nên đó không phải vọng tưởng của nàng, có người cũng giống ý tưởng với nàng.



Bùi Khởi Đường nói: "Mật tín có thể đưa đến nơi này của nàng mà không phải đến tay Thẩm Xương Cát, Thẩm Xương Cát lại đi Trấn Giang thám thính tình huống Cố gia. Hết thảy điều này chỉ có thể cho thấy, Thẩm Xương Cát nhất định phát hiện có Sát Tử không ở trong khống chế của hắn. Nếu nói Đại Tề còn có ai có bản lĩnh như vậy, chỉ có thể là người Cố gia, cũng chính là phụ thân nàng - Cố Thế Hoành."



"Cho nên, việc tìm được người truyền tin kia rất trọng yếu, theo miệng hắn liền có thể biết được phụ thân nàng rốt cuộc đang làm những gì."



Đây cũng là điều Lang Hoa có khả năng nghĩ đến.



Kiếp trước, Cố gia từ lúc chiến tranh ở Trấn Giang cũng đã sụp đổ, cho nên Hứa thị thu được mật tín của phụ thân. Tuy rằng hiện tại nàng không thể xác định Hứa thị thật sự hại phụ thân, nhưng mà nàng có thể xác định là đến tận lúc chết, cha con bọn họ cũng không thể đoàn tụ.



Thẩm Xương Cát cuối cùng hoàn thành việc Đại Tề cùng Tây Hạ hoà đàm, từ nay về sau chưởng quản cả Hoàng Thành Ti, tại phương diện này đạt thành tựu hiển hách, không còn ai có thể địch nổi hắn.



Nàng tin tưởng, nếu phụ thân mấy năm nay thật sự ở Tây Hạ, không có khả năng không hề lập công. Nếu phụ thân đã trở lại thì sao? Vậy hết thảy lại sẽ như thế nào?



Cố gia, Thẩm Xương Cát, tất cả có thể giống như trận chiến ở Trấn Giang thay đổi một lần hay không.



Bất luận như thế nào, nàng nhất định sẽ tìm thấy phụ thân.



Kiếp trước đã bỏ lỡ cả đời.



Kiếp này quyết không thể lại mất đi cơ hội đoàn tụ.



Cả trái tim của Cố Lang Hoa trở nên sôi sục.