Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 18 : Thay đổi

Ngày đăng: 10:59 30/04/20


“Cữu cữu, chuyện này là thế nào?”



Lang Hoa nghe thấy tiếng của Lục Anh.



Lục Anh tới đúng lúc, đợi nàng chứng thực tội danh của Vương Gia rồi, hắn mới xuất hiện, Vương Gia căn bản sẽ không nghi ngờ hắn tham dự bên trong.



Quả nhiên đúng như dự tính.



Lục Anh kinh ngạc đi tới, dường như vô cùng ngạc nhiên về hành động của tất cả mọi người, ánh mắt quay một vòng trên người nàng, sau đó nghi hoặc mở miệng, “Lang Hoa muội muội, sao muội lại ra ngoài rồi? Dì tổ mẫu biết không?”



Lang Hoa nhìn bộ dạng phong trần bụi bặm của Lục Anh, hắn nếu đã muốn đến chứng kiến, nàng cũng không chuẩn bị vạch trần hắn.



Lang Hoa cười nói: “Tổ mẫu sắp tới rồi.”



Sắc mặt của Vương Kỳ Chấn càng ngày càng khó coi, gia nhân của Cố Gia, Lư Chính lớn tiếng kêu gào, lại thêm Lục Anh, trăm mắt nhìn vào không thể nào xử lý sự việc giống nhưa chưa hề xảy ra.



“Lão thái thái tới rồi.” Tiếng của Tiêu ma ma truyền tới.



Lang Hoa hơi hơi cười, thời gian vừa hay.



Tử Quyên hét lến một tiếng, “Đại tiểu thư.” Lập tức lên phía trước ôm lấy Lang Hoa, phấn khích đưa nàng tới trong xe ngựa.



Trong xe là Cố lão thái thái đang dựa vào đệm mềm và Cố Đại thái thái đang sầm mặt.



“Tổ mẫu,” Lang Hoa giang tay đón Cố lão thái thái, nàng biết làm thế nào có thể khiến tổ mẫu vui vẻ.



Cố lão thái thái thấy Lang Hoa bình an vô sự, sắc mặt hơi nguôi giận, Cố Đại thái thái khuôn mặt từ lo lắng biến thành nộ khí bừng bừng, mở miệng quở mắng Lang Hoa, “Đứa bé này, càng ngày càng không có quy tắc gì rồi, sao lại... ” Cố Đại thái thái vừa nói tới đây, cảm giác được một ánh mắt sắc nhọn từ phía Cố lão thái thái lướt qua.



Cố Đại thái thái im miệng.



Giờ hiển nhiên không phải lúc xử lý việc nhà, người thật sự phải đối phó đang ở bên ngoài.



Cố lão thái thái đập đập vào chiếc bàn ngắn, “Đỡ ta xuống, ta phải xem xem, là ai có tay dài như vậy, thần thông quảng đại đưa tới trong Cố Gia chúng ta rồi.”




Cố lão thái thái và Cố Lang Hoa thương lượng xong, tổ tôn hai người liên thủ hành sự.



Hay là chủ ý của Cố Lang Hoa.



Lục Anh híp mắt lại, bất luận là chủ ý của ai, đây là một ván cờ hay, hắn muốn cùng Cố Gia từ từ chơi hết.



*******



Lang Hoa cuộn tròn bên cạnh Cố lão thái thái, bộ dạng bị kinh sợ, ngắt quãng từng cơn nói ra cả sự việc vừa trải qua.



Lục Nhị thái thái nghe những lời này, chỉ cảm thấy dưới mông giống như mọc thêm củ ấu không ngồi yên được nữa, trang điểm xinh đẹp trên mặt cũng bị mồ hôi rửa trôi.



Nàng ta dậy từ sáng sớm trang điểm chải chuốt, chỉ là muốn tới Cố Gia diễu võ giương oai, nàng cảm thấy Cố lão thái thái không phải kẻ ngốc, trải qua một đêm suy nghĩ, nhất định sẽ nghĩ thông, ngoài dựa vào Lục Gia, Cố Gia đã không còn đường nào để đi. Cứ coi như Cố Gia không chuẩn bị rời khỏi Trấn Giang, Cố Gia cũng không dám đắc tội nàng, vì phụ thân của nàng sắp tiếp nhận chức Tri Phủ Trấn Giang, cả Trấn Giang đều phải nhìn sắc mặt Vương Gia của nàng sống qua ngày.



Nhưng giờ thì sao?



Nàng ta không ngờ ca ca lại làm ra việc xấu xa như vậy, còn bị Cố Gia bắt tại trận.



Lư Chính đó giống như mắc bệnh tâm thần, gặp người là nói rốt cuộc làm sao bị ca ca mua chuộc đi hại Cố đại tiểu thư, thật sự làm cho chỗ Mẫn đại nhân thảm gay go rồi.



Nàng ta chỉ hi vọng phụ thân sớm một bước tìm được Mẫn đại nhân, vào giải thích cả chuyện này cho Mẫn đại nhân trước.



Lục Nhị thái thái một khắc cũng không thể đợi tiếp được.



Lang Hoa nhìn Lục Nhị thái thái, trước đây Lục Nhị thái thái có cơ hội là đi dạy dỗ nàng, hễ nói là một canh giờ, giờ nàng chẳng qua nói vài câu, Lục Nhị thái thái liền có bộ dạng như muốn bỏ trốn.



Nàng còn chưa vui sướng, đâu có thể để Lục Nhị thái thái rời khỏi.



Lục Nhị thái thái quả nhiên đứng lên.



Lang Hoa bưng trà cho Cố lão thái thái, “Lục nhị bá mẫu, người đi đâu? Lời của cháu còn chưa nói xong đâu.”