Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 221 : Tình ý

Ngày đăng: 11:02 30/04/20


Bùi Khởi Đường nhận lấy địa đồ từ trong tay Bùi Tiền mở ra, trải trên bàn bát tiên ở Hàn gia.



Bùi Khởi Đường nói: “Sau khi hai nước hòa đàm, quân đội đóng quân của Ngân Châu sẽ ít đi quá nửa, đến khi Đại Tề khởi binh tấn công Tây Kinh, quân đội Tây Hạ sẽ tới gần thành Ngân Châu, trong một đêm là có thể đánh chiếm thành Ngân Châu,” Bùi Khởi Đường tiếp tục nói, “Hoài Nam Vương chỉ có nửa ngày tập kết quân đội để ứng đối, không có bình phong che chở là Ngân Châu, đối mặt với người Tây Hạ sĩ khí lớn mạnh, tất nhiên sẽ thua trận, người Tây Hạ thuận thế xông lên lấy được năm châu, sẽ tiếp tục đi xuống phía nam, triều đình chỉ có điều quân đội Lĩnh Bắc tới chi viện cho Hoài Nam Vương… Cho dù là Hoàng thượng đã không còn khúc mắc với Tướng quân, đồng ý để Tướng quân dẫn binh đến biên giới Tây Bắc, Tướng quân ngày đêm thần tốc cũng phải dùng tới ba ngày mới có thể tới nơi, mấy ngày đó quân của Hàn gia sẽ cùng với những quân lính bại trận mất chỉ huy kia của Hoài Nam Vương hợp lại với nhau, ngăn cản người Tây Hạ tiến công, quân của Hàn gia dũng mãnh thiện chiến vô cùng, nhưng để cho bọn họ hoảng loạn thủ thành, bọn họ chưa chắc có thể thủ được.”



Quân thủ thành đều dùng những đội quân đóng trong thành, bởi vì bọn họ quen thuộc hơn với dân chúng trong thành, thời khắc mấu chốt có thể mượn sức dân.



Cuộc chiến Trấn Giang chính là như vậy, dân chúng Trấn Giang cùng giúp triều đình thủ thành, mới có thể khiến cho thành Trấn Giang vững như thành đồng.



Quân đội xa lạ đến, sẽ khiến cho bên trong thành tràn đầy khủng hoảng.



Một khi thành trì bị công phá, dân chúng và thủ quân đều sẽ trở thành vong hồn dưới đao của người Tây Hạ, đến lúc đó dù Hàn Chương có chạy tới, cũng vô ích.



Quân của Hàn gia tổn thất hơn nửa, Hàn Chương có thể làm gì? Quân đội của Hoài Nam Vương chưa chắc đã chịu sự chỉ huy của Hàn Chương.



Hàn Chương nhìn Bùi Khởi Đường, “Ngươi cũng cho là Tây Hạ sẽ tấn công Đại Tề?”



Bùi Khởi Đường gật đầu, “Những năm này Tây Hạ luôn khai thác mỏ sắt, chế tạo vũ khí, lại không hề khởi chiến, hiển nhiên là đang ẩn mình chờ thời, chính là để tìm thời cơ, một lần tất trúng.”



Không có ai tin tưởng Tây Hạ sẽ tấn công Đại Tề vào lúc này, văn thần võ tướng của Đại Tề cũng có cái nhìn rất lạc quan với lần hòa đàm này.



Một người cho tới bây giờ chưa từng dẫn binh như Bùi Khởi Đường lại phân tích trận thế rõ ràng như vậy.



Có lẽ thật sự giống như Lang Hoa nói, Bùi Khởi Đường là một nhân tài có thể dùng?



Lang Hoa muốn giới thiệu Bùi Khởi Đường cho Hàn gia, hắn còn rất kinh ngạc, Bùi Khởi Đường và Cố gia từng mâu thuẫn, bây giờ Lang Hoa lại nói tốt cho Bùi Khởi Đường với hắn.
Hiển nhiên Bùi Khởi Đường rất hy vọng Nhị đệ và Cố Lang Hoa có thể kết làm huynh muội.



Vinh Quốc công mỉm cười, nhưng ánh mắt ông ta rất nhanh trầm tĩnh lại, “Nói như thế, hôm nay chúng ta nhất định phải nghĩ ra kết quả, để ngày mai còn dễ thương nghị với Bùi đại nhân.”



Vinh Quốc công vừa cảm thấy có chút mệt mỏi, Bùi Khởi Đường đã đứng dậy cáo từ.



Bùi Khởi Đường đi ra ngoài, Vinh Quốc công liền mơ màng ngủ.



Lần nữa mở mắt, trời đã tối rồi, Vinh Quốc công phu nhân dịu dàng nói: “Có muốn uống chút nước không, thiếp thấy môi chàng khô rồi.”



Vinh Quốc công gật đầu một cái, nhấp hai ngụm nước, mới nói: “Bên nhị đệ thế nào rồi? Vân Nương còn ầm ĩ nữa không?”



Vinh Quốc công phu nhân lắc đầu, “Không, chỉ sai nha hoàn về nhà mẹ đẻ, có lẽ là đi tố cáo.” Vân Nương không phải là một người tùy tùy tiện tiện là có thể dàn xếp ổn thỏa, nhất là khi bị đánh, nhất định phải ầm ĩ đến cùng.



Năm ngoái có một nha hoàn thất lễ với nàng ta, nàng ta sai nha tử bán nha hoàn đi, cha mẹ của nha hoàn đó quỳ xuống cầu xin một ngày một đêm, Vân Nương hết giận mới bỏ qua cho.



Vinh Quốc công nhẹ giọng nói: “Nàng cảm thấy Cố Lang Hoa kia thế nào? Nếu như nàng gả cho Nhị đệ, có phải Nhị đệ sẽ rất vui không? Sau này Nhị đệ cũng sẽ không cô đơn như vậy...”



Vinh Quốc công phu nhân hơi kinh ngạc, “Lão gia, chàng cũng tin lời đồn đại bên ngoài sao?”



Vinh Quốc công lắc đầu, “Ta không tin... ta biết bây giờ Nhị đệ không có tình yêu nam nữ với Cố đại tiểu thư, thế nhưng... con người sẽ lớn lên.... loại quan tâm lúc nàng còn nhỏ thì là ca ca chăm sóc muội muội, tương lai thì sao? Ở Trấn Giang, Cố đại tiểu thư giúp Nhị đệ củng cố tường thành, ở đồn bảo vệ chăm sóc thương binh, nữ tử như thế hẳn là mẫu người mà Nhị đệ yêu thích.”



Vinh Quốc công thở dài, “Hôm nay gặp Bùi Khởi Đường ta mới biết, không chỉ mình ta nghĩ vậy, nếu như trong lòng Bùi Khởi Đường không có lo âu, cũng sẽ không ra sức thúc đẩy chuyện này, để cho Nhị đệ và Cố đại tiểu thư định danh phận huynh muội lúc này.