Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 256 : Ta rất bi thương

Ngày đăng: 11:02 30/04/20


Từ Tùng Nguyên không rõ nội tình.



Trên mặt Cố Thế Hoành lộ ra nụ cười nhàn nhạt, “Từ đại nhân, đây là Hạ Vũ Tướng quân, tổ tiên là Tiết Độ Sứ của Định Châu, Thần Tí Cung bây giờ người Tây Hạ dùng chính là tổ tiên của ngài ấy hiến tặng cho Lý Thường Hiển.”



“Thần Tí Cung?” Từ Tùng Nguyên nhìn qua.



Hạ Vũ lấy ra một cây nỏ từ trong góc.



Cố Thế Hoành nói: “Hạ Vũ Tướng quân nguyện ý lấy Thần Tí Cung của ngài ấy sẵn sàng góp sức cho Đại Tề chúng ta, Từ đại nhân là sứ thần Đại Tề, sau khi trở lại Đại Tề, nhất định sẽ bẩm báo cử chỉ đại nghĩa hôm nay của Hạ Vũ Tướng quân cho Hoàng thượng.”



Hạ Vũ cầm Thần Tí Cung lên, “Vậy phải để cho Từ đại nhân xem uy lực của Thần Tí Cung một chút.”Một mũi tên từ trong Thần Tí Cung bắn ra, chọc thủng lọ sành trên bàn cắm sâu vào trong tường.



Nhìn thấy lực đạo của mũi tên kia, tuy là Từ Tùng Nguyên đã chuẩn bị tâm lý, cũng không khỏi ngẩn người tại chỗ.



“Từ đại nhân,” Cố Thế Hoành đưa Thần Tí Cung của Hạ Vũ qua, “Chỉ cần đưa Hạ Vũ Tướng quân ra khỏi Tây Hạ, Đại Tề chúng ta tương lai cũng sẽ có vũ khí sắc bén như vậy.”



Cấu tạo của Thần Tí Cung hết sức phức tạp, cho dù lấy được một Thần Tí Cung hoàn chỉnh, muốn bắt chước cũng muôn vàn khó khăn, cho nên muốn có được loại vũ khí sắc bén này, chỉ có thuyết phục Hạ Vũ quy về Đại Tề.



Lý Thường Hiển là kẻ nào cơ chứ, chỉ cần thua Đại Tề, nhất định sẽ hạ lệnh hủy diệt tất cả Thần Tí Cung, kể cả người làm cung tên cũng sẽ bị giết. Hắn chỉ có thể nắm chắc cơ hội, thừa dịp hai nước chưa chính thức khai chiến, mang Hạ Vũ rời khỏi nơi này.



Từ Tùng Nguyên rốt cuộc hiểu ra tại sao Cố gia phải tới Tây Hạ.



Bọn họ cũng không phải là muốn buôn bán thảo dược gì, là ông ta hiểu lầm Cố gia, hiểu lầm những người kia, hiểu lầm Hồ Trọng Cốt.



Từ Tùng Nguyên nói: “Là huynh sắp xếp để Cố gia đi tới Tây Hạ sao.”



“Không phải ta.” Cố Thế Hoành cười một tiếng, trên mặt là vẻ mặt tự hào, “Là Lang Hoa tự mình đoán được, tất cả những thứ này đều là Lang Hoa sắp đặt.”



Chỉ cần nghĩ đến Lang Hoa còn nhỏ tuổi nhưng lại dốc hết toàn lực tới cứu ông, trong lòng ông liền tự nhiên sinh ra ấm áp.



Trong lòng Cố Thế Hoành tràn đầy mừng rỡ, còn Từ Tùng Nguyên lại như bị người ta tát mạnh một cái, trên mặt nóng bừng lên.



Trước mắt hiện ra ánh mắt khinh miệt kia của Cố Lang Hoa.



Ông ta vẫn cho là Cố Lang Hoa vào cung để giảng kinh cho Thái hậu, thúc đẩy chuyện hòa đàm, đều là vì cậy thế quyền quý, ông ta thậm chí còn nhắc nhở Cố gia phải đi con đường đúng đắn, tránh cho tương lai bị người ta nhạo báng.



Hoá ra ông ta mới là kẻ bị người khác nhạo báng.
Lần này người hắn đem tới, đều là nhân tài mới xuất hiện của Đại Tề, bề tôi cốt cán của hắn.



Không đến hai giờ, sẽ truyền tới tin tức Kim quốc bị đánh lui.



“Không hay rồi,” Thám báo bổ nhào tới, “Thái tử gia, phía tây... quân đội Tây Hạ tới rồi.”



Tây Hạ tới thì đã sao?



Có lẽ là tới giúp hắn một tay.



“Người Tây Hạ là tới công thành, trong tay bọn họ... không biết là dùng cung tên gì... đã bắn chết Tướng quân thủ thành...”



Không thể nào, Thái tử ngẩn người tại chỗ.



Nhất định là nhầm rồi, Tây Hạ và Đại Tề đã hoà đàm rồi, Lý Thường Hiển và hắn tình như chân tay, làm sao có thể tới tấn công hắn, nhất định là nhầm rồi.



Nói không chừng là Kim quốc cố ý giả trang thành người Tây Hạ, gây chia rẽ quan hệ hai nước Tề, Hạ.



“U u u...” Tiếng kèn hiệu truyền tới, ngay sau đó là tiếng kêu rung trời lở đất.



Thái tử không khỏi rùng mình một cái.



“Bọn chúng đang kêu cái gì thế?” Môi Thái tử run rẩy, “Nói mau... bọn chúng...”



Đó là tiếng Đại Tề, chỉ có điều bị người Tây Hạ nói không lưu loát.



Tất cả mọi người dường như đều bị người Tây Hạ làm cho khiếp sợ, toàn bộ đều ngẩn ra nghiêng tai lắng nghe.



Ánh mắt mọi người rơi vào trên người Thái tử.



Người Tây Hạ kêu là: Tề Úc cháu ta, thúc thủ chịu trói, nếu như chống cự, nhất định sẽ tàn sát thành.



Thật sự là người Tây Hạ.



Lông tơ trên người Thái tử lập tức dựng đứng.