Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 293 : Hiểu biết lẫn nhau

Ngày đăng: 11:03 30/04/20


Lang Hoa liếc mắt nhìn Ngô Đồng.



Bộ dạng Ngô Đồng vội vã, giống như rất sợ nàng đổi ý, đuổi hắn ra ngoài, không đợi Lang Hoa nói chuyện, lập tức mở hộp ra.



Lang Hoa lập tức dở khóc dở cười, cúi đầu xuống nhìn, trong hộp đặt một cái ống nhỏ màu đen.



“Đây là cái gì?”



Hỏi đến cái này, Ngô Đồng dương dương đắc ý, “Đây là ám tiễn, công tử chúng ta tìm hai người làm ra, buộc vào trên ống tay áo, bên trong có mười hai mũi tên ngắn.”



Ngô Đồng nói rồi lấy mấy cái ám tiễn ra: “Trong này có hai cánh bướm, nhẹ nhàng đẩy phía sau một cái... là có thể bắn ám tiễn ra ngoài, dễ dùng hơn tên hoa mai.”



“Thật đúng là càng ngày càng đần,” Tiếng của Bùi Khởi Đường từ trong sân truyền tới: “Ai dạy ngươi như thế hả, ta biết ngay chuyện gì ngươi cũng làm không tốt mà.”



Ngô Đồng cúi đầu, mặt đầy vẻ ấm ức: “Ta nói có gì sai đâu, Đại tiểu thư hiểu hết rồi.”



Giọng Bùi Khởi Đường trầm xuống, “Lang Hoa, nàng đừng động vội, ta dạy nàng.”



Ám tiễn này nhìn rất tinh xảo, buộc vào trong ống tay áo sẽ không bị người khác phát hiện, mang một vũ khí tùy thân như vậy, tình huống khẩn cấp quả thật có thể phải dùng tới.



Lang Hoa nhìn Ngô Đồng một cái, Ngô Đồng lập tức nhảy tới cửa mở cửa cho Bùi Khởi Đường.



Bùi Khởi Đường đi tới cầm ám tiễn lên, nháy mắt với Ngô Đồng, Ngô Đồng lập tức tránh đi, Bùi Khởi Đường nói: “Buộc nó vào cánh tay nàng đi, gặp phải nguy hiểm giơ tay lên, ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống.”



Một mũi tên lập tức bắn về phía Ngô Đồng.



A Quỳnh kinh ngạc kêu lên, Ngô Đồng nhẹ nhàng tránh khỏi.



Bùi Khởi Đường đưa ám tiễn cho A Quỳnh, “Giúp tiểu thư nhà ngươi buộc vào dưới cánh tay.”
Rốt cuộc có phải hay không?



Là Ninh Vương đang mưu tính hay là Thái hậu muốn đẩy Ninh làm Vương ra, bà ta lại lần nữa nhiếp chính, cái này phải từ từ vạch trần từng chút một.



Thật thì không phải giả, giả thì không phải thật, nàng hoàn toàn không vội.



Cố Lang Hoa vẫn là Cố Lang Hoa, thông minh, to gan, cho tới bây giờ không chịu nhận thua.



Tiếng sấm ầm ầm vang lên, mưa lớn từ trên trời trút xuống.



Bùi Khởi Đường nói: “Nàng cũng phải cẩn thận, ngay cả trong dịch trạm cũng đều đang đồn là nàng sẽ không trở về Đại Tề nữa.” Giống như hắn nói, Đông Bình Trưởng Công chúa cũng có tâm tư của bà ta.



“Vậy cũng không gấp,” Lang Hoa nói, “Muốn kết thân, có rất nhiều chuyện nhất định phải làm, phải có ba thư sáu lễ, rất rườm rà, cho dù là người nhà bình thường thành thân cũng phải có người làm mai đến cửa, mai mối vun vào, đến khi thực sự quyết định, không biết phải qua mấy cửa, chỉ cần một khâu trong đó bị sai, hôn sự này liền không thể kết thành được, huynh…”



Lang Hoa ngẩng đầu lên, Bùi Khởi Đường nghiêm chỉnh ở nơi đó, mặt trang nghiêm nghe nàng nói chuyện, trong mắt có chút mờ mịt.



Đúng rồi, hắn mới mười sáu tuổi, còn chưa trải qua những thứ này, dĩ nhiên vẫn không hiểu.



Lang Hoa nói: “Cho nên, vẫn còn thời gian.”



“Đại tiểu thư,” Tiếng của Tiêu ma ma từ bên ngoài vang lên, “Người bên chỗ Ninh Vương đến… nói… Ninh Vương bị bệnh rồi, mời Hồ tiên sinh và Đại tiểu thư cùng qua xem xem.”



Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.



Có vài người thật sự là không nên nhắc tới.



Lang Hoa phân phó A Quỳnh, “Chuẩn bị hòm thuốc, kêu Hồ tiên sinh, chúng ta cùng đi!”