Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 336 : Đổi người

Ngày đăng: 11:03 30/04/20


Hàng thị còn tưởng là chuyện gì, không cầm được mím môi cười: “Lão gia nhìn ai cũng giống, người quên rồi, trước đây khi nhìn thiếp, rõ ràng đã từng nói chuyện với thiếp, nhưng lần thứ hai gặp còn coi muội muội của thiếp thành thiếp, chúng ta và Cố gia nguyên quán đều là Hàng Châu, nữ tử của Giang Chiết giống nhau có gì kì quái.”



Hàng thị nói: “Ta từng thấy người mắt mũi, cằm dưới đều rất giống, thường xuyên ra ngoài dự tiệc nhìn nhiều rồi cũng không thấy lạ nữa.”



Từ Tùng Nguyên lại kiên trì cách nghĩ của mình: “Nàng mà gặp là biết ngay, đến Ninh Vương cũng nhận nhầm, cứ nhìn Lang Hoa mà gọi tên A Tịnh, thiếu chút gây ra chuyện ở Tây Hạ.”



Hàng thị nghe thấy vậy thì ngây ra, “Ý lão gia là, bệnh điên của Ninh Vương ở Tây Hạ phát tác sao?”



Chỉ cần Ninh Vương điên lên thì sẽ hét tên của A Tịnh, chỉ vì chuyện này lão phu nhân mới không chịu ở lâu tại Kinh thành.



Từ Tùng Nguyên gật gật đầu, lúc đó ông ấy giật thót mình, tim cũng sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.



Hai người đang nói chuyện, hạ nhân Từ gia tới bẩm báo: “Lão gia, thái thái, Tam lão gia, Tam thái thái tới rồi.”



Lão Tam.



Mắt Từ Tùng Nguyên sáng lên, nhìn về phía Hàng thị: “Mau bảo nhà bếp chuẩn bị ít thức ăn.”



Nói dứt lời Từ Tùng Nguyên liền ra ngoài đón.



Trong phòng Từ lão phu nhân lại không có không khí chúc mừng, Từ lão phu nhân mím môi ngồi trên ghế, ánh mắt Từ Cẩn Du lướt qua mặt Từ Sĩ Nguyên, Từ Tam thái thái.



Từ Sĩ Nguyên làm quan ở Thái Nguyên, lần này hình như cũng lập công, cho nên mới tới Kinh thành. Từ Cẩn Du đang tính toán trong lòng, cũng không biết vì sao Từ Sĩ Nguyên lại mang gia quyến về Từ gia.



Rõ ràng họ biết tổ mẫu rất ghét họ.



Từ Chính Nguyên ho một tiếng: “Mẫu thân, Tam ca, Tam tẩu đi tàu xe mệt mỏi, bảo người nhà dọn dẹp một căn phòng, để họ vào ở trước đi!”



Từ lão phu nhân hơi hơi hơi nâng mí mắt: “Lão Tam, nghe nói con ở Thái Nguyên lập công?”




Từ Tùng Nguyên nói: “Nàng cũng về chuẩn bị chút, ngày mai còn phải theo Cẩn Du tới Từ Ninh Cung đó.”



Trong mắt Hàng thị lộ ra vài phần sợ hãi, cũng không biết ngày mai có thể thuận lợi ứng phó xuất cung không.



...



Sáng sớm ngày hôm sau, Phủ Trang Vương vừa mở cửa, liền nhận được thẻ bài Nội thị đưa tới.



Trang Vương phi nhìn thấy cung bài, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, vội nói: “Mau... Mau mời Trắc phi qua đây.”



Trang Vương vừa đánh xong quyền vào cửa, nhìn thấy Trang Vương phi mặt mũi tái nhợt, lập tức nhíu mày: “Là Từ Ninh Cung có động tĩnh rồi?”



Trang Vương phi gật gật đầu: “Nội thị nói rồi, bảo thiếp và Trắc phi, Ngọc Hoàn, Ngọc Chân cùng vào cung, việc này phải làm thế nào đây.”



Trang Vương không cầm được suy nghĩ: “Là phúc không phải hoạ, là hoạ không tránh được. Ninh Vương phi xảy ra chuyện, có thể Thái hậu sẽ muốn xoa dịu Đông Bình Trưởng Công chúa trước.”



Cho nên, thật sự có thể sẽ chọn người trong hoàng thất tông thân đi hoà thân.



Trang Vương phi cảm thấy ba hồn bảy phách của mình đã chạy mất một nửa: “Thiếp rất hối hận, thiếp cho rằng ứng cử viên hoà thân đã chọn xong rồi, còn... Còn tới trước mặt Thái hậu bảo Thái hậu làm mai cho Ngọc Hoàn, Ngọc Chân.” Đây không phải là đem con gái nhà mình tặng tới tay Thái hậu sao? Thái hậu nếu hỏi tới, bà ấy không thể nói không đồng ý cho con gái hoà thân!



“Mẫu phi,” Tề Ngọc Hoàn vui vẻ đi vào cửa, nhìn thấy Trang Vương, Vương phi lập tức lên trước thỉnh an, “Có phải hôm nay người muốn tới Từ Ninh Cung không? Cố Lang Hoa đó không phải cũng muốn tới sao? Con còn có thứ muốn thưởng cho nàng ta, mẫu thân cùng mang theo nhé!”



Lời còn chưa nói hết, nàng liền nhìn thấy sự u sầu trên mặt Trang Vương phi.



Tề Ngọc Hoàn nói: “Mẫu phi làm sao vậy?”



Trang Vương phi nhìn con gái xót xa: “Thái hậu nương nương bảo con cũng đi vào cung... vì Đông Bình Trưởng Công chúa không chịu để Mẫn Giang Thần hoà thân, người Tây Hạ muốn là tiểu thư của hoàng thất tông thân.”