Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 377 : Đối phó người

Ngày đăng: 11:04 30/04/20


Tướng mạo con cháu Cố gia không phải là rất tốt.



Cố Thế Hoành tuy rằng khí chất không tệ, thế nhưng so với Từ Tùng Nguyên vẫn là chênh lệch một ít như vậy. Từ Tùng Nguyên đã bước vào tuổi trung niên, cả ngày chìm đắm với công văn, trên người sinh ra một chút phong độ khô khan của người trí thức, nhưng đôi khi so với người bình thường càng thêm trong suốt.



Tuy rằng đều là người ở Giang Nam, bằng vào tướng mạo vẫn có thể đến phân ra cao thấp riêng biệt.



Chính là điều này có thể nói rõ cái gì? Lang Hoa cho tới bây giờ không hề đem chuyện này để ở trong lòng, không nghĩ tới bây giờ Hoàng hậu nương nương lại rõ ràng mà nói ra.



Ninh Vương cũng nói nàng giống Từ Như Tịnh.



Hình như là đang cố ý đem nàng và Ninh Vương buộc chung một chỗ.



Đây là cách Hoàng hậu lợi dụng điểm yếu uy hiếp người khác? Nếu như nàng không chịu lấy lòng Hoàng hậu, kế tiếp nàng phải đối mặt chính là những lời ra tiếng vào không có điểm dừng.



Nếu như là tiểu thư nhà bình thường, ước chừng đều cảm giác được sợ hãi.



Nhưng nàng lúc nào để ý qua những thứ kia.



Danh tiếng, cấp bậc lễ nghĩa, chẳng qua chỉ là thủ đoạn người khác lên án nàng mà thôi.



Từ lão phu nhân nhíu mày, Từ gia bọn họ cũng không có nữ nhi như vậy, Cố Lang Hoa khắp nơi rêu rao, không để ý cấp bậc lễ nghĩa, nếu là đặt ở Từ gia chỉ sợ sớm đã bị trói đến trong tộc, nghĩ tới đây bà ta mỉm cười: "Từ gia chúng ta nào có phúc khí như vậy."



Cố Lang Hoa hơi mím môi, ánh mắt trong suốt giống như ánh trăng trên trời đổ xuống hào quang, để cho người vĩnh viễn không cách nào bắt được: "Lão phu nhân nói phải, Từ gia có nhiều nữ quyến như vậy, nếu nói về giống nhau, đâu đến lượt thần nữ, là Hoàng hậu nương nương cất nhắc thần nữ."



Nàng cũng là cho Từ lão phu nhân giác ngộ, đừng bởi vì muốn chèn ép nàng, mang nữ quyến Từ gia đều vòng vào bên trong.



Từ Như Tịnh cùng Ninh Vương gây ra chuyện, Từ gia đứng mũi chịu sào, danh tiếng bị hao tổn, huống chi Hoàng hậu nương nương cố ý phải đem chuyện này cùng liên hệ tới chính sự, Từ lão phu nhân dù muốn xem nàng bị chê cười, cũng không dám tùy tiện vào tham dự trong đó.



Người Từ gia nếu như đủ thông minh thì sẽ không trở thành con cờ trong tay Hoàng hậu nương nương.



Từ lão phu nhân nghiến răng nghiến lợi, Cố Lang Hoa uy hiếp bà ta ngay trước mặt Hoàng hậu nương nương.




Nội thị nói xong nhìn thoáng qua Tiêu ma ma, Tiêu ma ma lập tức ngầm hiểu, xoay người đuổi theo Lang Hoa.



Nội thị kéo lại cánh tay Ninh Vương: "Vương gia, chúng ta từ bên này đi... Nô tỳ dẫn đường cho ngài."



Ninh Vương nhìn bóng lưng Lang Hoa, quơ quơ túi hương trong tay.



...



Lang Hoa ra cửa cung ngồi lên xe ngựa, Tiêu ma ma lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: "Chuyện gì xảy ra với Ninh Vương vậy, vì sao luôn luôn muốn chạy đuổi theo tiểu thư?"



Lang Hoa cũng cảm thấy kỳ quái.



Xe ngựa đi về phía trước, dần dần cách xa hoàng cung, Lang Hoa phân phó Tiêu Ấp đang đánh xe: "Đến nhà liền đem lão Nhạc gọi tới, ta có việc muốn cho hắn đi làm."



Nàng muốn biết đoạn chuyện cũ của Từ Như Tịnh và Ninh Vương.



Xe ngựa còn chưa tới Cố gia chợt dừng lại, Tiêu ma ma mới vừa xốc lên màn xe muốn hỏi thì Bùi Khởi Đường liền khom lưng đi đến.



Vẻ mặt Bùi Khởi Đường thân thiết: "Ninh Vương có hù đến muội không?"



Bùi Khởi Đường nhanh như vậy đã biết tin tức, chẳng lẽ Nội thị mang Ninh Vương đi, là cơ sở ngầm của Bùi Khởi Đường.



Bùi Khởi Đường nói: "Ta sợ muội ở trong cung sẽ có bất trắc gì nên để người chăm sóc cho muội, vốn là đề phòng Hoàng hậu, ai biết Ninh Vương lại từ nửa đường xông tới."



Quả nhiên Nội thị kia là người của Bùi Khởi Đường.



Lang Hoa suy nghĩ một chút rồi ngẩng đầu nhìn về phía Bùi Khởi Đường: "Đường Bân nhận tội sao?"



Mấu chốt là ở nơi này, mọi chuyện đều liên quan tới vụ án của Đường Bân, chỉ cần bọn họ nhìn chằm chằm chuyện trọng yếu nhất, những vấn đề khác dù nàng không đi tìm hiểu rõ ràng, chính bọn hắn cũng sẽ tự đụng vào.