Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 394 : Không tưởng tượng nổi

Ngày đăng: 11:04 30/04/20


Từ Cẩn Du nhìn xung quanh cung điện, đường Nữ quan dẫn nàng ta đi ngày càng hẻo lánh.



Từ Cẩn Du muốn mở lời hỏi, nhưng Nữ quan trước mặt đã nói trước: “Từ Đại tiểu thư, người không nghe nói đến chuyện của Cố Đại tiểu thư sao?”



Không đợi Từ Cẩn Du nói, Nữ quan lại nói tiếp: “Không biết là chuyện gì bỗng chốc truyền đi khắp nơi sôi sùng sục,” Nói xong bỗng dừng lại một chút, “Hình như bọn họ đều nói... cha đẻ của Cố Đại tiểu thư thực ra chính là Từ Tam lão gia.”



Từ Cẩn Du rất kinh ngạc người trong cung lại trực tiếp nhắc đến chuyện này trước mặt nàng ta.



Đều nói năm xưa do có người vì mượn quan hệ với Hứa gia để tham gia kỳ thi ân khoa, cho nên mới có quan hệ bất chính cùng Hứa thị để thêm tên vào danh sách kỳ thi ân khoa, người đó chính là Từ Sĩ Nguyên.



Ngay sau đó có một tin tức từ Thái thường Thiếu khanh Đổng gia truyền đến, thái thái của Từ Sĩ Nguyên mời Đổng phu nhân ra mặt làm người bảo lãnh cho Lục gia đến Cố gia cầu thân.



Đối tượng cầu thân chính là Cố Lang Hoa.



Nếu Cố Lang Hoa và Từ Sĩ Nguyên không có bất cứ quan hệ gì thì tại sao Từ Sĩ Nguyên lại thân thiết với Cố Lang Hoa như vậy, còn lo lắng đến hôn sự của Cố Lang Hoa nữa.



Phải biết rằng Cố gia và Lục gia đã từ hôn, một người ngoài xen vào chuyện hôn sự này như vậy không hợp lí cho lắm, không chỉ không hợp lí mà còn trái với quy củ.



Một chuyện xưa nay chưa từng có, bỗng chốc trở thành người người đều biết.



Từ Cẩn Du rất thích người khác bàn luận Cố Lang Hoa như vậy, vậy nên nàng ta không hề ngắt lời Nữ quan, mà còn thấp giọng nói: “Những chuyện như thế này không thể tuyên truyền lung tung được, sẽ làm hỏng danh tiếng của hai nhà chúng ta.”



Nữ quan dường như vẫn không ý thức đến thân phận của Từ Cẩn Du, chỉ nói: “Chỉ e sau này sẽ không có ai muốn nghị hôn với Cố gia nữa.”



Bỗng chốc danh tiếng tan thành mây khói, ai còn dám lấy nàng ta nữa chứ?



Từ Cẩn Du chỉ nghĩ tới đây liền thấy buồn cười, nhưng giả bộ lo lắng buồn phiền: “Tam thúc ta không phải là người như vậy, Cố gia... Cố Lang Hoa phải làm sao đây?”



Cố gia còn cần đến Cố Lang Hoa nữa sao? Có khi nào sẽ dứt khoát đưa Cố Lang Hoa đến Từ gia, đến lúc đó ngay cả tổ mẫu cũng không cho Cố Lang Hoa bước chân vào cửa, Cố Lang Hoa phải làm thế nào?




Điều khiến nàng ta không hiểu là, tại sao Hà ma ma lại nói ra chuyện đó vào lúc này.



Hà ma ma nói: “Đại tiểu thư... nô tỳ sẽ không nhắc đến với người khác, cho dù Hoàng Thành Ti bắt nô tỳ đi thẩm vấn, nô tỳ cũng sẽ giữ mồm giữ miệng, người... hãy nói với bọn họ tha cho nô tỳ đi, nô tỳ đi theo tiểu thư đã bao năm rồi, vẫn luôn trung thành hết mực hầu hạ Đại tiểu thư, không có ai... thương Đại tiểu thư bằng nô tỳ... Đại tiểu thư xin người hãy cứu nô tỳ đi, sau này... nô tỳ sẽ báo đáp Đại tiểu thư.”



Từ Cẩn Du nhìn Nội thị đứng bên cạnh.



Nội thị mặt không biểu cảm, dường như không biết nói điều gì.



Trong phòng chỉ có tiếng cầu xin của Hà ma ma.



Từ Cẩn Du cảm thấy vô cùng lạnh lẽo, một lát sau Nội thị mới mở miệng: “Từ Đại tiểu thư vẫn chưa rõ sao? Người Hứa thị thực sự quan tâm là tiểu thư chứ không phải là Cố Lang Hoa.”



“Tiểu thư và Cố Lang Hoa sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, ngày hôm đó không chỉ có Từ phu nhân sinh, Hứa thị cũng sinh con.”



Vậy thì sao chứ?



Từ Cẩn Du ngăn chặn trái tim đang đập loạn xạ liên hồi.



“Vậy thì sao chứ?” Từ Cẩn Du hoảng hốt nhìn về phía Nội thị, “Ta cũng không quen biết Hứa thị, rất ít khi nói chuyện với Hứa thị... chuyện của Cố gia thì có liên quan gì đến ta?”



Nội thị nhìn về phía Hà ma ma, “Ngươi dạy dỗ Từ Đại tiểu thư cái gì vậy hả?”



Hà ma ma kéo y phục trước ngực, không ngừng bóp chặt ngón tay rồi lại thả ra, bờ môi tái mét: “Nô tỳ, nô tỳ...”



“Được rồi,” Từ Cẩn Du ngăn cản Hà ma ma nói tiếp, cảm giác sợ hãi đã bắt đầu bao chặt lấy nàng ta, “Bà ta chỉ dạy dỗ ta lễ nghĩa bình thường, Hứa thị và Lục Văn Hiển đưa bà ta tới đây là muốn lấy lòng Từ gia, phụ thân ta là con trưởng Từ gia, Từ gia cho dù có việc gì cũng đều do phụ thân ta làm chủ...”



Từ Cẩn Du nói đến đây, Nội thị liền gật đầu, “Từ Đại tiểu thư cuối cùng cũng hiểu rồi, không sai, tiểu thư cứ nghĩ tiếp đi... cho dù gặp phải tình hình gì cũng đều nói tiếp như vậy.”