Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 433 : Một kẻ ngu ngốc

Ngày đăng: 11:05 30/04/20


Hoàng đế nằm ở trên giường mềm không bao lâu liền ngủ mất.



Cung nhân hầu hạ bên cạnh nhẹ nhàng lui ra ngoài, đi khỏi viện, tránh Cấm vệ và nội thị đến rừng trúc xanh.



Trang Vương đang chờ ở đó.



Cung nhân thấp giọng nói: “Hoàng thượng ngủ rồi.”



Nghe vậy Trang Vương thở phào nhẹ nhõm, Hoàng thượng hẳn vẫn chưa nhận được tin tức.



Không biết bên Thái hậu còn có thể bưng bít được bao lâu.



“Phụ thân.”



Tề Tông Trình đi nhanh tới, “Phụ thân, con nghe ngóng được tình hình rồi.” Hắn tiến lên ghé vào tai Trang Vương nói lời Từ Cẩn Du phán đoán ra.



Trang Vương gật đầu, điều này giống như ông ta nghĩ, vì bảo vệ phủ Trang Vương, chắc chắn Vương phi sẽ nói ra chuyện kia, như vậy mới có thể làm cho Thái hậu nương nương do dự.



Cho nên, ông ta nhất định phải gây ra chút động tĩnh, như vậy mới có thể thay đổi đại cuộc.



Trang Vương nhìn về phía cung nhân: “Đi nghe ngóng tiếp, người Triệu gia có tới không?”



Triệu Thừa Diễn ở trong đại lao Hoàng Thành Ti, người Triệu gia cũng sớm đã nhờ quan hệ khắp nơi, chỉ cần khẽ thêm chút gió là có thể mắc lừa, bây giờ ông ta cũng tới giúp Triệu gia. Trang Vương thấy may vì mình kịp chuẩn bị trước, nếu không bây giờ chỉ có thể ngồi chờ chết.



Cung nhân đáp lời, lặng lẽ lui xuống.



...




Hoàng hậu tựa vào giường mềm: “Cho nên nói, bất luận làm chuyện gì, cũng không nên vội vàng, vội vàng có thể sẽ xảy ra chuyện, không phải ta không cứu Thừa Diễn, mà là ta đang đợi cơ hội.”



Bây giờ cơ hội đến rồi, bà ta không cần phí nhiều sức đã có thể có được kết quả bà ta muốn.



“Hoàng hậu nương nương.”



Hoàng hậu vừa mới chuẩn bị nhắm mắt lại dưỡng thần, bên tai liền vang lên tiếng hô.



Hoàng hậu nhìn sang, chẳng lẽ là chuyện Trang Vương có tin tức rồi?



“Hoàng hậu nương nương,” Nội thị tiến lên che miệng thấp giọng nói, “Triệu Tam lão gia đến hành cung rồi, đang chờ Hoàng thượng truyền vào.”



Chuông báo động trong lòng Hoàng hậu lập tức vang lên, nhíu mày: “Hắn tới làm gì? Thái hậu nương nương ở đây hắn không biết sao?”



Nội thị cúi đầu không dám nói lời nào.



Hoàng hậu lập tức cảm thấy ngũ tạng thiêu đốt lên: “Ta đã sớm nói với hắn rồi, không có chuyện gì đừng có vào kinh, càng đừng đến gần Hoàng thượng, tại sao hắn lại không chịu nghe lời ta? Hắn còn ngại làm hại ta chưa đủ sao?”



Sao bà lại có thể có người nhà như vậy chứ.



Hoàng hậu che ngực, nữ quan lập tức tiến lên nhẹ nhàng vỗ: “Nương nương đừng lo, nếu người không muốn để cho Tam lão gia tới đây, thì cho người đi thông báo một tiếng, nói không chừng vẫn còn kịp.”



Hoàng hậu ngước mắt lên, ánh mắt sắc bén nhìn về phía nội thị: “Bất luận thế nào cũng phải đuổi đến bên ngoài hành cung, gặp Tam lão gia, kêu hắn cáo bệnh quay về. Nói với hắn, chuyện của Thừa Diễn ta đã giải quyết, không cần bọn họ bận tâm nữa, nhanh đi đi.”



Nội thị không dám sơ suất vội chạy ra ngoài như một làn khói.