Dạo Bước Phồn Hoa
Chương 450 : Quần anh tụ hội
Ngày đăng: 11:05 30/04/20
“Tào đại nhân?”
Từ Tùng Nguyên không khỏi cảm thấy kỳ quái, nơi này có Tào đại nhân nào sao?
Vừa rồi bọn họ đều ở cửa chờ tin tức bên phía Đông Các, không thấy có Tào đại nhân nào đi vào, dường như có mấy nội thị khiêng vật gì qua đây, nhưng vật kia rất nhỏ, không thể là người. Ngược lại là Thái Y Viện và Hồ Trọng Cốt vào phòng ở cánh đông. Bởi vì có hai vị lão thần, thân thể có chút khó chịu, nghỉ ngơi ở trong phòng cánh đông. Thái y và Hồ Trọng Cốt hẳn là tới khám bệnh cho bọn họ.
Từ Tùng Nguyên đang suy nghĩ, cửa phòng cánh đông đã bị mở ra.
Cố Lang Hoa mang người đi vào.
“Lưu tướng,” Bùi Khởi Đường đi tới, “Tào Gia đại nhân đã đến rồi.”
Lưu Cảnh Thần lập tức có tinh thần, nhìn về quan viên chung quanh: “Hoàng thượng phân phó xuống, muốn điều tra kỹ án Tào Ung.”
Nghe được án Tào Ung, tất cả mọi người rùng mình một cái.
Án Tào Ung dính líu rất rộng, năm đó quan viên Đại Lý Tự bị giết một nửa.
Lưu Cảnh Thần tìm được quan viên Đại Lý Tự trong đám người, “Ở thời Tào đại nhân, ngươi mới vừa vào Đại Lý Tự, có lẽ không biết, cho nên càng phải cẩn thận lật xem án tông.”
Chu Trực đáp một tiếng, tay nắm chặt lại: “Ngài là nói đệ đệ của Tào Ung đại nhân của Đại Lý Tự? Hắn còn sống sao?”
Đã rất nhiều năm rồi, người kia lại vẫn còn sống. Chu Trực cơ hồ không thể tin. Năm đó Tào đại nhân bị bắt, người Triệu gia gần như tắm máu Đại Lý Tự, tất cả những đại nhân trước đây xem thường Triệu Quang Hiền đều bị bắt bỏ vào đại lao, cuối cùng vẫn là Hoàng thượng kêu ngừng, nếu không tay của Triệu Quang Hiền nói không chừng sẽ đưa tới trước mặt hắn. Khi ấy hắn lúc nào cũng chờ bị lôi đến cột trụ, nghĩ chỉ cần hắn chết là có thể giữ được phụ mẫu huynh đệ.
Vào giờ phút này nghe nói án Tào Ung, có loại cảm giác thoáng như cách một đời.
“Bùi đại nhân, triều đình muốn chúng ta... tra hỏi cái gì?” Chu Trực không nhịn được đi tới bên cạnh Bùi Khởi Đường hỏi.
Bùi Khởi Đường không lập tức trả lời, mà là mang chư vị quan viên đi vào phòng bên, sau đó mới chậm rãi nói: “Hoàng thượng lệnh cho Hình bộ, Đại Lý Tự thẩm tra lại án Tào Ung mưu phản.”
Trong đám người không nhịn được có người kêu lên một tiếng.
Tào Gia nói tới chỗ này, kéo quần áo trên người ra, trên ngực đen gầy tràn đầy vết sẹo, “Mặc dù bọn họ đã đi rồi, chúng ta vẫn không thể quên, vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên.”
Mọi người cẩn thận nhìn trên ngực Tào Gia, lúc này mới phát hiện những thứ kia cũng không phải là vết sẹo mà là một chuỗi tên, dùng đồ sắc bén đâm vào da thịt, những cái tên vĩnh viễn cũng không xoá đi được.
Những tên này, chính là người chết ở đại lao Hoàng Thành Ti mà Tào Gia nói.
“Phịch”, có người thảm hại lui về phía sau mấy bước, nhưng không cẩn thận ngã xuống đất.
Tào Gia này đã không phải là người, mà là ác quỷ, ác quỷ lấy mạng. Bây giờ ác quỷ này ngồi ở đây, chuẩn bị đưa tay ra, bắt đầu trả thù những người đã từng hại hắn.
...
“Bùi đại nhân,” Quan viên Đại Lý Tự bắt đầu xin ý kiến Bùi Khởi Đường, “Chúng ta nên làm thế nào? Cũng không thể thật sự đáp ứng yêu cầu của Tào Gia...”
Bùi Khởi Đường nhìn sang: “Vậy ngươi cảm thấy nên làm thế nào?
Quan viên Đại Lý Tự nhếch nhếch môi: “Hoàng thượng...”
Sắc mặt Bùi Khởi Đường rất nặng nề: “Hoàng thượng hạ lệnh điều tra kỹ án này, nếu Tào Gia chết ở đây, chỉ sợ vụ án này cũng không tra nổi nữa.”
Quan viên Đại Lý Tự nói: “Nhưng phải trị thương cho nhiều phạm nhân trong Hoàng Thành Ti như vậy, chỉ sợ Thái Y Viện không đủ người.”
“Vậy phải mời lang trung trên phố giúp đỡ,” Khởi Đường nhìn về phía sau tấm bình phong, “Trước mắt chỉ có đi mời Cố Đại tiểu thư.”
Đó là con gái của Cố Thế Hoành, chuyện này lại liên quan đến Hoàng Thành Ti, lời này phải nói thế nào, sâu không phải, cạn cũng không phải, lỡ bị cự tuyệt, sau đó càng không dễ làm.
“Ta đi hỏi!” Bùi Khởi Đường ngẩng đầu lên nói.
Quan viên Đại Lý Tự suýt chảy nước mắt, cảm kích nhìn Bùi Khởi Đường, không nghĩ tới Bùi đại nhân chịu tự mình đi nói chuyện với Cố Đại tiểu thư: “Bùi đại nhân chuyện hôm nay, liền... dựa vào Bùi đại nhân rồi...”