Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 478 : Tấm lòng

Ngày đăng: 11:05 30/04/20


Lang Hoa từ trong phòng Cố lão thái thái đi ra, phân phó Tiêu Ấp: "Hỏi rõ chân tướng mọi chuyện. "



Tiêu Ấp nghĩ theo lối suy nghĩ của Lang Hoa: "Tiểu thư, lẽ nào ngài nghĩ là Bùi Tứ công tử cố ý đặt một cái bẫy, muốn mượn việc này diệt trừ Phương gia và Lục gia sao?"



Đây đúng là cách tốt, một mũi tên bắn trúng hai đích.



Trong lòng Lang Hoa rất rõ ràng: "Hắn ấy sẽ không làm như vậy."



Vẻ mặt Lang Hoa bình tĩnh làm Tiêu Ấp cảm thấy kinh ngạc, tiểu thư cứ tin tưởng Bùi Tứ công tử như vậy sao?



Lang Hoa nói: "Nếu hắn muốn đối phó Lục gia và Phương gia sẽ có rất nhiều biện pháp, sẽ không lấy Cố gia làm cái cớ."



Bùi Khởi Đường có vô lại thế nào cũng sẽ không dùng âm mưu quỷ kế như vậy, chút lòng tin này nàng vẫn phải có. Nhưng trong việc Lục gia và Phương gia mất cả chì lẫn chài, nhất định có sự sắp đặt của Bùi Khởi Đường.



Tiêu Ấp vẫn không hiểu: "Vậy ta... Cần phải đi hỏi cái gì?"



"Sao Phương gia và Lục gia gặp được nhau, có phải có người mật báo cho Phương gia không." Lang Hoa suy nghĩ kỹ càng, nàng luôn cảm thấy có người lợi dụng Lục gia muốn gây phiền phức cho Cố gia.



Tất nhiên là có liên quan tới chuyện Tào gia lật lại bản án.



Tiêu Ấp nghe xong liền dắt ngựa ra cửa, mới vừa đi tới bên ngoài ngõ đã bị người ngăn cản.



Tiêu Ấp ngẩng đầu nhìn thấy Bùi Tiền đang cười tủm tỉm, hắn theo bản năng che kín túi tiền của mình. Cái tên Bùi Tiền này thực sự không tốt chút nào, nhìn thấy Bùi Tiền, hắn sẽ có cảm giác túi tiền sắp bay đi mất.



Bùi Tiền không biết suy nghĩ của Tiêu Ấp, cười nói: "Tiêu Quản sự là đi làm việc cho tiểu thư đúng không," nói dừng một chút, "Chuyện Cửu Hoa Tự làm phiền ngài nói một tiếng cùng tiểu thư, lúc chúng ta nghe được tin tức, Phương gia và Lục gia đã vào núi rồi..." Ý nói cũng không phải là Bùi gia sắp đặt.
Lòng Mẫn phu nhân trầm xuống, nhìn về phía Mẫn Tử Thần: "Được rồi, nói bọn họ làm gì? Lục gia gieo gió gặt bão, tới nông nỗi ngày hôm nay cũng là trừng phạt đúng tội. Tục ngữ nói rất đúng, trên không nghiêm dưới sẽ loạn, phẩm chất Lục Anh cũng không thấy tốt hơn chỗ nào."



Mẫn Tử Thần muốn cãi lại mẫu thân, còn chưa nói ra miệng thì Mẫn Giang Thần lại đột nhiên đứng lên, cụp mắt xuống, vẻ mặt hơi cứng lại, hành lễ với Mẫn phu nhân: "Không có chuyện gì thì con trở về phòng."



Cũng không chờ Mẫn phu nhân nói, Mẫn Giang Thần đã trực tiếp đi ra ngoài.



Mẫn Tử Thần ngẩn người tại đó, bình thường A Thần vẫn luôn nghe lời, hôm nay thế này là sao?



"Mẫu thân," Mẫn Tử Thần nói, "Không phải là vì ngài vội vã gả A Thần ra ngoài, cho nên A Thần mới mất hứng chứ ạ."



Vẻ mặt Mẫn phu nhân cũng hơi cứng ngắc, quát nhi tử: "Nói bậy bạ cái gì đó? Tuổi A thần phải học nhiều nữ công một chút, tương lai đi nhà chồng mới không bị chê bai. Con cũng đã trưởng thành, đừng có cả ngày chơi bời lêu lổng. Lần này phụ thân con đến kinh thành, chúng ta sẽ quay về Hàng Châu theo. Phụ thân con đã tìm xong thư viện rồi, lần này con chú tâm mà học hành..."



Mẫn Tử Thần không nhịn được ngắt lời Mẫn phu nhân: "Không phải Mẫu thân muốn tìm hôn sự cho A Thần ở trong kinh sao? Trong lòng mẫu thân đã có người thích hợp phải không?"



Mẫn phu nhân sầm mặt xuống: "Không cần con quan tâm."



Mẫn Tử Thần cảm thấy những thay đổi này tới hơi nhanh, nhanh đến mức hắn thực sự không thể tin nổi, nếu như phụ thân làm xong việc là đi luôn, thì có lẽ bọn họ cũng không ở kinh thành đón năm mới.



Sao có thể như vậy được, hắn vừa hỏi thăm đi mua ít pháo trúc, chuẩn bị ở trong kinh vui vẻ náo nhiệt một chút.



Đến tết, còn muốn đi chơi hoa đăng, những thứ này cũng không để cho hắn chơi, không phải là mẫu thân muốn móc tim của hắn sao?



Mẫn Tử Thần nghĩ đến hành động khác thường của A Thần, vậy nhất định lý do ở chỗ A Thần, hắn đi hỏi A Thần một chút.