Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 480 : Việc nhà

Ngày đăng: 11:05 30/04/20


Mẫn Giang Thần nghe nói Lang Hoa muốn tới, trên mặt hiện lên nụ cười theo thói quen: "Mau phân phó, dặn bếp ngày mai làm bánh bột đậu Lang Hoa thích ăn, còn phải chuẩn bị đủ bộ dụng cụ pha trà và chén đũa của Lang Hoa."



Trên mặt Diêu ma ma hiện lên nụ cười: "Tiểu thư đối xử với Cố Đại tiểu thư thực sự quá tốt."



Mẫn Giang Thần thất thần nghĩ: "Chẳng phải nàng ấy cũng đối với ta như vậy sao, nghe nói ta tới, sẽ chuẩn bị trà lài, đổi hết bộ ấm chén trong phòng thành bộ lò gốm. Mỗi lần ta qua, bộ lò gốm và dụng cụ nấu trà kia mới được mở ra, hơn nữa đường mực vẫn đều đặn như vậy, nhất định là bình thường Lang Hoa dùng trà dưỡng. Nàng ấy biết ta thích gì, cho tới bây giờ cũng sẽ không chậm trễ. Bộ dụng cụ nấu trà kia chúng ta dùng cũng là nàng đưa từ Trấn Giang đến Hàng Châu rồi lại mang tới kinh thành."



"Những thứ này nhìn chỉ là việc nhỏ, thật ra…. Đều phải làm rất lâu rồi mới có thể thành như bây giờ."



Nói đến đây, trong lòng Mẫn Giang Thần đau xót, không khỏi lại nghĩ tới Lục Anh, nước mắt gần như muốn tràn mi.



"Tiểu thư," Diêu ma ma thấy thế bước lên phía trước an ủi, "Ngài thật đúng là mệnh khổ, vốn việc này không có quan hệ gì với ngài, sao ngài không bỏ xuống được chứ? Cái này cũng không bỏ xuống được, cái kia cũng không bỏ được, cuối cùng chịu khổ chính là ngài. Phu nhân vội vã mang ngài quay về Hàng Châu cũng là vì tốt cho ngài, ngài cũng không thể vĩnh viễn đều kẹp giữa hai người Cố Đại tiểu thư và Lục Tam gia."



Một lát sau Mẫn Giang Thần mới gật đầu: "Ta biết... Bây giờ thế này thôi, chờ trở lại Hàng Châu, ta sẽ bỏ qua hết mọi chuyện."



Diêu ma ma muốn nói lại thôi, tiểu thư thực sự có thể bỏ được sao?



"Một lần cuối cùng." A Thần nhẹ giọng nói.



Nàng sẽ giúp Lục Anh một lần cuối cùng, sau đó sẽ tự buông tay.



...



Lang Hoa ngồi ở bên cạnh Cố lão thái thái vừa bắt đầu pha trà, Cố lão thái thái tỉnh lại trong cảm giác ấm áp, mở mắt thấy khuôn mặt tươi cười của Lang Hoa.



"Tổ mẫu, người đã tỉnh rồi."



Lang Hoa và A Quỳnh tiến lên cùng đỡ Cố lão thái thái tựa vào gối.




Cố lão thái thái cười nói: "Sao không cho người báo trước một tiếng, ta còn bảo phòng bếp đi chuẩn bị chút điểm tâm."



Mặt Hàng thị đầy vẻ xấu hổ, nhìn về phía Lang Hoa, "Thật ra ta nên sớm tới cửa cảm tạ Lang Hoa, chỉ là trong nhà... Loạn quá nên không thoát thân được."



Lang Hoa biết, trên dưới Từ gia nhất định đều vội vàng vì vụ án của Từ Như Tịnh, nhất là Từ Tùng Nguyên và Hàng thị. Hai người bọn họ là con trai trưởng dâu trưởng Từ gia, Từ lão phu nhân không ở trong nhà, mọi thứ đều phải tới tay họ thu xếp.



Đây cũng là ý của Thái hậu nương nương, để tránh cho Từ lão phu nhân dính vào.



Cố lão thái thái cười nói: "Từ phu nhân khách sáo quá," nói dừng một chút, "Lão phu nhân về nhà chưa?"



Hàng thị lắc đầu: "Chưa ạ, vẫn đang ở bên trong am ni cô phía ngoài hành cung biệt viện... Đối với bên ngoài chỉ nói lão phu nhân hổ thẹn trong lòng, ở đó cầu phúc cho A Tịnh."



Thật tế là bị giam cầm lại.



Xem ra phải chờ tới khi tra ra manh mối vụ án A Tịnh, trong cung mới có thể thả lão phu nhân về nhà. Cũng không biết bây giờ trong lòng lão phu nhân cảm thấy thế nào.



"Mùa đông khắc nghiệt," Cố lão thái thái nói, "Am ni cô sợ rằng không có địa long, không tránh được phải chịu khổ."



Hàng thị nhịn không được đi quan sát Lang Hoa ngồi ở một bên, mặc váy thường dùng ở nhà, kéo cánh tay Cố lão thái thái ngồi ở chỗ đó, vẻ mặt điềm tĩnh, nhìn tự tại lại tùy ý.



Đây là điểm Cẩn Du chưa từng có.



Dù ở đâu, Cẩn Du cũng đều ra vẻ đoan trang tiểu thư nhà quan, hạn chế nói cười, làm ra dáng vẻ già đời thành thục.



Hai đứa trẻ này sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày, trong lòng nàng không khỏi thở dài, đúng là Cố gia dạy bảo tốt.