Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 484 : Hỏi cho rõ ràng

Ngày đăng: 11:05 30/04/20


Lục lão thái thái đi theo vị sư tiếp khách đến thiền phòng.



Trong thiền phòng đặt hai chiếc lò sưởi, bên trong là than ngân sương.



Lục lão thái thái vừa ngồi xuống liền có tăng nhân bưng cơm chay lên, cơm chay nhìn vô cùng tinh tế, cho dù mấy ngày này thân thể Lục lão thái thái không được thoải mái nhưng cũng muốn nếm thử.



Long Tuyền Tự hương hỏa vượng, thiền phòng lại ít, có được sự bài trí và đãi ngộ như thế này đa phần đều phải là nhân vật có tiếng tăm trong kinh thành.



Lục lão thái thái không khỏi có chút ngỡ ngàng, lần này họ đến kinh thành chẳng phải là muốn sống những ngày như vậy sao? Ai biết được lão thái gia giữa chừng gây chuyện, toàn bộ Lục gia cũng bị liên lụy theo.



Bây giờ tất cả mọi chuyện cứ như một giấc mơ.



“Tiểu sư phụ,” Lục lão thái thái nhẹ giọng nói, “Ngài có biết là ai đã giúp chúng ta đặt thiền phòng hay không?”



Vị sư tiếp khách hành phật lễ: “Thí chủ chớ hỏi nhiều, tất cả cứ để tùy duyên.”



Lục lão thái thái hoảng sợ trong lòng, xem ra người giúp đỡ này không muốn xuất đầu lộ diện.



Vậy đó là ai chứ?



Lục Anh làm xong xuôi mọi việc mới vào thiền phòng, nhìn thấy cơm chay sắp đầy trên bàn không khỏi kinh ngạc, hiển nhiên là cũng không ngờ Long Tuyền Tự lại chuẩn bị những thứ này.



Lục lão thái thái thở dài nói: “Những chuyện này phải biết rõ là ai mới được,” nói xong nhìn Lục Anh, “Con đã nói cho ai biết về chuyện thắp đèn?”



Lục Anh hơi cân nhắc, chuyện của Long Tuyền Tự hắn chỉ từng nói với Mẫn Tử Thần, nhưng Mẫn Tử Thần không hề có giao tình gì với chủ trì Long Tuyền Tự, Mẫn phu nhân cũng không có khả năng giúp đỡ Lục gia.
“Tại sao không thể.” Lục lão thái thái cố ý trầm giọng xuống, “Các ngươi cũng đừng suy nghĩ hạn hẹp quá, suy cho cùng Lục gia và Cố gia vẫn là thông gia, vị tỷ tỷ đó của ta nhất định sẽ không bàng quan đứng nhìn. Họ có vẻ như không chịu giúp đỡ chúng ta, nhưng không chừng sẽ âm thầm ra tay. Ta cũng cảm thấy đây là một cơ hội tốt, nếu chúng ta đến tận cửa tạ ơn, tặng chút lễ vật, có thể sẽ làm dịu đi quan hệ giữa hai nhà. Ngươi đi theo Lục Anh sớm nhất, nay cái nhà này chỉ có thể nhờ vào Lục Anh chống đỡ, ngươi phải bày mưu hiến kế giúp nó. Lục gia bây giờ đã như thế này, không phải là lúc chú ý đến thể diện nữa. Nếu không phải là lão thái gia vừa qua đời, ta sẽ đích thân đến nhà tặng quà tạ ơn Cố gia.”



Sắc mặt Trình Di ngày càng khó coi, Lão thái thái bây giờ có bệnh thì vái tứ phương, trước tiên chưa nói đến liệu Cố gia có nhận lễ vật hay không, chỉ e với những chuyện Phương gia và lão thái gia đã làm, Cố gia cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.



“Lão thái thái, chuyện này vẫn nên thận trọng thì hơn, theo như thuộc hạ thấy, lần này không phải là do Cố gia đang giúp đỡ.”



Lục lão thái thái nhướng mày lên: “Tại sao ngươi dám khẳng định như vậy? Nghe nói chủ trì Long Tuyền Tự từng giảng kinh cho Thái hậu nương nương nghe, Lang Hoa lại ở bên cạnh Thái hậu, nhất định là nó đã giúp đỡ. Lang Hoa và Anh ca nhi dù sao cũng là thanh mai trúc mã, chuyện từ hôn lần này e rằng cũng không phải do nó đồng ý, mà là trưởng bối Cố gia quyết định…”



Trình Di không khỏi cười lạnh: “Lão thái thái bị Cố Đại tiểu thư che mờ mắt rồi, nếu trong lòng tiểu thư ấy có một chút lòng tốt nào đối với Lục gia và Tam gia, Tam gia sẽ không phải lâm vào bước đường cùng này. Trước khi hôn ước bị xóa bỏ Tam gia từng mắc bệnh nặng một lần, rõ ràng y thuật của Cố Đại tiểu thư cao minh, nhưng lại chưa từng đến thăm bệnh cho Tam gia lấy một lần, chính vì Tam gia buồn lòng nên bệnh mới lâu khỏi… Trong lòng Cố Đại tiểu thư đã sớm không còn có Tam gia nữa rồi, nàng ta gấp rút hủy hôn, đó là bởi vì muốn trèo cao.”



“Chuyện Long Tuyền Tự lần này chắc chắn không phải do Cố Đại tiểu thư giúp đỡ, theo như ta đoán, có lẽ là do Mẫn Đại tiểu thư sắp xếp. Mẫn Đại tiểu thư từng được Thái hậu nương nương chọn gả đi Tây Hạ, thời gian đó cũng thường xuyên ra vào Từ Ninh Cung, ít nhiều cũng được Thái hậu nương nương yêu mến.”



Dù có nói hơi nhiều chuyện, nhưng Trình Di không hề thấy hối hận, hắn nên sớm bóc trần bộ mặt thật của Cố Đại tiểu thư, tránh để Lục gia lại bị Cố gia làm hại một lần nữa.



“Lão thái thái, người tin ta đi.”



Lục lão thái thái thấy trong lòng bừng sáng, quả nhiên bà đã đoán trúng, người giúp đỡ là Mẫn Giang Thần.



Mẫn Hoài nhậm chức ở Hàng Châu, vậy nên đã từng nghe lời đồn ở Hàng Châu. Mẫn Giang Thần vốn sẽ bị đưa đến Tây Hạ, nhưng vì Đông Bình trưởng công chúa muốn chọn nữ tử tông thất hoàng tộc làm Hoàng hậu Tây Hạ nên Mẫn Giang Thần mới có thể thoát thân.



Nhưng của hồi môn trước đây Thái hậu ban cho Mẫn Giang Thần vẫn còn ở lại Mẫn gia.



Quan viên của Hàng Châu, tranh trước ngó sau thăm dò ý tứ của Mẫn gia, chính là vì muốn đón Mẫn Giang Thần vào cửa.