Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 490 : Ta sẽ bảo vệ nàng

Ngày đăng: 11:05 30/04/20


Hồi lâu sau Thái hậu mới thở dài: “Độ tuổi giống như Ninh Vương đáng lẽ ra cũng làm cha rồi, đáng tiếc Ninh Vương phi không hiểu chuyện.”



Lang Hoa biết chuyện này.



Kiếp trước, Ninh Vương cũng là người có tình, vẫn luôn ôm ấp mối tình với Từ Như Tịnh, sau này mới đón một vị tiểu thư nhánh bên của Từ gia vào phủ.



Nói là cùng Ninh Vương đọc sách, viết chữ, nhưng thực ra chính là một người tiểu thiếp, Từ thị có đơm hoa kết trái được hay không, nàng cũng chẳng chú ý đến.



Nghĩ đến đây, Lang Hoa mới nhận ra, chuyện của Phủ Ninh Vương nàng biết rất ít.



Lang Hoa tiến lên dìu Thái hậu đứng dậy, cả đoàn người cùng trở về Từ Ninh Cung.



Bước vào cửa, Thái hậu luôn miệng dặn dò nô tài: “Mau đến thay y phục và giày sạch sẽ cho Ninh Vương, nhất định phải dùng đồ đã được làm nóng cho Vương gia mặc, bảo nhà bếp mang canh gừng đến, thêm chút mật ong vào nữa, nếu không Vương gia sẽ không uống đâu.”



Trình nữ quan tươi cười thưa vâng.



Những chuyện này đâu cần đến Thái hậu dặn dò, cung nhân trong Từ Ninh Cung đều sẽ làm thỏa đáng, Thái hậu không nề hà căn dặn như vậy có thể thấy địa vị của Ninh Vương trong lòng Thái hậu vô cùng quan trọng.



Tình mẫu tử bao năm nay lại càng trở nên sâu đậm hơn sau biến cố lần này của Ninh Vương.



“Triệu thị sao rồi?” Thái hậu mím môi uống trà nóng nhìn Lang Hoa hỏi.



Lang Hoa gật đầu: “Từ mạch tượng cho thấy, rất có khả năng bà ta đã mang thai rồi.”



Thái hậu rõ ràng đã có chuẩn bị, không hề quá đỗi kinh ngạc, chỉ trầm mặt lại: “Không ngờ lại có thời cơ này.”



Nếu Hoàng thượng nhiều con nối dõi, đứa trẻ này cũng không cần thiết lắm, nhưng với tình hình hiện tại, đứa trẻ này sẽ dẫn đến một đợt sóng lớn.




Lang Hoa đặt chậu hoa trở về chỗ cũ, Thái hậu bưng tách trà nhấp một ngụm: “Phụ thân ngươi điều tra phá án cũng không dễ dàng gì, nghe nói Phương gia gì đó muốn áp chế phụ thân ngươi nên đào cả hài cốt tổ tông Cố gia lên.”



“Không phải vậy thưa Thái hậu.” Lang Hoa thành thật bẩm báo, “Ngày hôm đó có tuyết lớn, Phương gia và Lục gia tìm nhầm chỗ nên không làm kinh động đến tổ tiên, ngược lại Lục lão thái gia lên núi bị nhiễm phong hàn, về đến quán trọ thì qua đời.”



Thái hậu nhăn mày: “Đây có lẽ là ông trời có mắt.”



Lang Hoa đứng dậy thêm trà cho Thái hậu: “Lục gia và Cố gia vốn là thông gia, tổ tiên đều đến Trấn Giang định cư, mấy chục năm nay đều giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng đến đời phụ thân, Lục gia có con cháu vào làm quan, phụ thân của thần nữ lại lưu lạc ở Tây Hạ, hai nhà dần xa cách nhau hơn.”



Không cần nói thêm chuyện sau nữa, Thái hậu đã bắt đầu hiểu ra: “Lục gia muốn chèn ép các ngươi, không ngờ gia đình ngươi lại đến kinh thành, phụ thân ngươi nhậm chức ở Hoàng Thành Ti, còn Lục gia lại ngày càng tiêu điều.”



Lang Hoa nói: “Tổ mẫu thần nữ nhìn thấu được bản tính của Lục gia, mời các trưởng bối trong tộc đến hủy bỏ hôn ước với Lục gia, nhưng từ đó lại khiến Lục lão thái gia ghi hận trong lòng. Lần này không biết tại sao lại gặp được người của Phương gia trên đường đi, cùng liên thủ với Phương gia, không kể ngày đêm lên núi đào hài cốt tổ tiên, do vậy mới tạo nên kết cục như vậy.”



Thái hậu không khỏi thở dài: “Phụ thân ngươi dốc lòng làm việc vì triều đình, nhưng vụ án của Tào Gia không dễ gì phá được, chỉ e đằng sau còn có nhiều oan khuất.”



Nói đến đây Thái hậu liền ngẩng đầu lên: “Nếu gặp phải chuyện gì, ngươi cứ đến Từ Ninh Cung gặp Ai gia, Ai gia sẽ làm chủ cho ngươi.”



Lang Hoa liền cúi người tạ ân.



Thái hậu trầm mặt: “Không còn sớm nữa, ngươi lui đi!”



Lang Hoa đặt ấm trà trong tay xuống, đi ra khỏi đại điện.



Trình nữ quan nhanh chóng bước vào đại điện, tiến lên thấp giọng nói: “Nương nương, thế nào rồi? Cố Đại tiểu thư có hiểu dụng ý của nương nương không?”



Thái hậu vuốt ve miếng ngọc kỳ lân trong tay, giống như một lão tăng ngồi thiền: “Ai gia vốn nghĩ rằng nàng ta rất thông minh, nay xem ra nào chỉ có thông minh lanh lợi mà còn là người có trí tuệ hơn ngươi. Những thứ người khác chưa nhìn thấu được nàng ta đã sớm thấu hiểu cả rồi! Cho dù là Ai gia chỉ e cũng khó cưỡng ép được nàng ta, chuyện này có thành được hay không, phải xem nàng ta lựa chọn thế nào rồi!”