Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 513 : Nhất cử lưỡng tiện

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Hoàng Đế đang suy nghĩ.



Nội thị vào nói: “Hoàng thượng, Châu Trực đại nhân của Đại Lý Tự đưa sớ, nói là có án tình quan trọng muốn bẩm báo Hoàng thượng.”



Châu Trực là người đi theo Khuất Thừa Như thẩm án.



“Khuất Thừa Như tới chưa?” Hoàng đế hỏi.



Nội thị nói: “Chưa ạ, chỉ có Châu Trực đại nhân.”



Hoàng đế sầm mắt: “Gọi vào đi!” Từ Ninh Cung xảy ra chuyện, giờ điều hắn muốn biết nhất là án tình của Triệu gia có tiến triển gì không.



Châu Trực vào đại điện, lập tức quỳ xuống: “Hoàng thượng xảy ra chuyện lớn rồi, hôm nay trong đại lao xảy ra chuyện lớn rồi.”



Hoàng đế nhíu mày muốn quở trách Châu Trực này, thân làm quan viên Đại Lý Tự, triều đình uỷ thác trọng trách cho hắn, hắn lại không biết lễ giáo như vậy, vừa vào đã la hét.



Hoàng đế nén cơn giận đang dâng lên, uy nghiêm nhìn Châu Trực.



Châu Trực nuốt ực một cái lập tức nói: “Hoàng thượng, Triệu gia cung khai... nói... Thái hậu nương nương... Thái hậu nương nương...”



Hoàng đế cắn chặt răng: “Nói.”



Châu Trực lúc này mới nói: “Thái hậu nương nương từng viết thủ dụ điều động đại quân biên cương, giúp Khánh Vương mưu phản, mấy năm nay Triệu gia luôn điều tra tung tích của thủ dụ này, mấy ngày trước Triệu... Triệu Tông Thúc vừa lấy được thủ dụ, mục đích chính hắn vào cung diện thánh là bẩm báo Hoàng thượng việc này, không ngờ lại bị Thái hậu giết.”



Triệu Tông Thúc là tên của Triệu Tam lão gia.



Nghe tới người này, Hoàng đế đột nhiên có chút không thoải mái, trước mắt xuất hiện cảnh Triệu Tông Thúc áo sống không chỉnh tề chết trên giường.



Triệu Tông Thúc tiến cung vì cái gì Hoàng đế rõ hơn ai hết, sao có thể có liên quan tới thủ dụ, lẽ nào Triệu gia là muốn mượn cơ hội này lật đổ Thái hậu?



Châu Trực nói tiếp: “Thái hậu nương nương nhốt hoàng... Triệu thị... cũng là vì muốn uy hiếp Triệu gia, muốn Triệu gia nhận tội này, không thì Thái hậu sẽ xử tử Hoàng hậu nương nương.”



“Người của Triệu gia còn nói, Hoàng hậu nương nương đã có thai, người của Triệu gia dù liều mạng cũng phải bảo vệ Hoàng tử.”




Cả nửa ngày hắn gần như đều ở trong tịnh phòng.



Khuất Thừa Như nhíu mày, cơ thể hắn lại khó chịu đúng vào lúc này, thật mong vụ án của Triệu gia có thể sớm thuận lợi kết thúc.



“Khuất đại nhân, Khuất đại nhân...” Giọng nói của tuỳ tùng truyền tới.



Khuất Thừa Như ho một tiếng, tuỳ tùng bên ngoài lập tức bịt mũi bẩm báo: “Khuất đại nhân, Châu Trực Châu đại nhân từ trong cung đi ra, nói là... Hoàng thượng triệu ngài qua đó hỏi chuyện, nội thị vẫn đang đợi ở phía trước.”



Sao Châu Trực đã tiến cung rồi, Khuất Thừa Như suýt chút đứng thẳng lên đi ra ngoài.



Khuất Thừa Như nhanh chóng chỉnh lại y phục, vội vội vàng vàng đi tới tiền đường, Châu Trực lập tức lên đón, Khuất Thừa Như còn chưa chất vấn chuyện Châu Trực tự ý tiến cung, Châu Trực đã mở miệng trước: “Khuất đại nhân, cuối cùng ngài cũng về rồi.”



Về rồi?



Khuất Thừa Như nhíu mày, hắn luôn ở trong nha môn, chẳng qua chỉ bớt chút thời gian đi gặp người của Phương gia một chút, xem những án tông cáo trạng Cố gia và Bùi gia đó, chạy vào tịnh phòng mấy lần mà thôi.



Khuất Thừa Như đang muốn chỉnh lại cách nói của Châu Trực, Châu Trực đã nói tiếp: “Triệu gia cầm tới thủ dụ của Thái hậu, Khuất đại nhân vừa hay cầm cùng trình lên Hoàng thượng đi!”



Thủ dụ của Thái hậu?



Chuyện này là sao?



Mấy ngày nay hắn luôn tăng cường thẩm vấn người của Triệu gia, bọn Triệu Tông Bá ở trước mặt hắn không chịu nói thêm một chữ, hắn không biết “Thủ dụ của Thái hậu” mà Châu Trực chỉ là thứ gì.



Đột nhiên trong lòng Khuất Thừa Như cảm thấy rất bất an, sao chớp mắt lại có nhiều chuyện như vậy? Hắn có cảm giác như mình bị bịt bên trong trống.



Giọng nói của nội thị không nặng không nhẹ vang lên: “Việc không thể chậm trễ, Khuất đại nhân cùng tiến cung với chúng nô tài đi, Hoàng thượng còn đang đợi ở trong Cần Chính Điện đó.”



“Đợi một lát.” Mọi người nghe thấy tiếng bước chân dồn dập.



“Khuất đại nhân cũng đem toa thuốc Phương gia hiếu thuận ngài tiến cung đi, vào trong cung trước mặt Hoàng thượng chúng ta cũng dễ tranh cãi.” Bùi Khởi Đường bước bước lớn đi vào.