Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 515 : Phải lật huyết án

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Đây chính là thủ dụ khi Khánh Vương mưu phản, Thái hậu từng viết cho Hoài Nam Vương.



Hoàng đế đặt thủ dụ xuống, nhìn về phía Khuất Thừa Như bên dưới.



Khuất Thừa Như hiển nhiên không biết việc này.



“Cho hắn xem xem.” Hoàng đế dặn dò Thường An Khang.



Lúc này Thường An Khang mới đưa thủ dụ qua, đặt tới trước mặt Khuất Thừa Như.



Khuất Thừa Như nhìn hai cái, chỉ cảm thấy máu trên người đột nhiên bị rút sạch, bên tai như sấm nổ, cả người ngây ra đó, gần như thở không ra hơi.



Mồ hôi lập tức thấm qua áo.



Người của Triệu gia lại cầm tới một tờ thủ dụ như vậy đối phó Thái hậu.



Hắn lại không biết chút nào về việc này, Châu Trực thẩm vấn Triệu gia như thế nào? Thủ dụ này là thật hay giả, hắn không có chút đầu mối nào.



Lúc này hắn giống như một kẻ ngốc.



“Khuất khanh,” Giọng nói bình tĩnh của Hoàng thượng truyền tới, “Ngươi cảm thấy vụ án này phải làm thế nào?”



Triệu gia lấy ra chứng cứ như vậy, là công hay tội? Nếu Hoàng thượng nhân cơ hội đối phó Từ Ninh Cung, Triệu gia sẽ trở thành công thần thật sự, vậy thì Triệu thị có thể được bảo đảm.



Tất cả đều thoát khỏi sự khống chế của họ.



Môi Khuất Thừa Như run run: “Hoàng thượng, vụ án quan trọng như vậy, vẫn phải thẩm vấn kỹ càng mới được.”



Hoàng đế nói: “Có vẻ như Khuất khanh cũng là mới biết thủ dụ này. Khuất khanh là vì công vụ bận rộn không có thời gian lo tới thẩm án, hay là bận kiếm lợi từ trong vụ án này?”



Giọng nói của Hoàng đế lạnh nhạt truyền tới, lại như sấm sét giữa trời quang.
Hoàng đế lạnh nhạt hỏi: “Bùi khanh cho rằng việc này nên xử lý thế nào?”



Bùi Khởi Đường rất nhanh trở lại bình thường: “Vi thần muốn biết, chiếu thư này từ đâu mà có?”



Hoàng đế nói: “Là nhà mẹ đẻ của Hoàng hậu, người của Triệu gia trình cho Trẫm.”



“Nếu là vậy, chiếu thư này nhất định là giả,” Giọng nói Bùi Khởi Đường trong trẻo, “Người của Triệu gia để có thể thoát tội, không tiếc ly gián quan hệ mẹ con giữa Thái hậu và Hoàng thượng, chỉ dựa vào cái này đã có thể giết rồi.”



Hoàng đế ngước mắt lên, nhìn chằm chằm Bùi Khởi Đường: “Ngươi sao biết chiếu thư này nhất định là giả.”



“Hoàng thượng,” Ánh mắt Bùi Khởi Đường hừng hực, trong mắt đột nhiên lộ ra sự già dặn, “Mấy ngày nay Triệu gia dùng mọi thủ đoạn, đút lót khắp nơi, mua chuộc ngục tốt truyền tin, thậm chí đút lót quan viên Đại Lý Tự, Hình bộ, không từ thủ đoạn nào.”



“Không chỉ là chiếu thư Hoàng thượng nhìn thấy này, giờ trên phố đang lưu truyền một toa thuốc cũng là lộ ra từ tay người của Triệu gia,” Bùi Khởi Đường lạnh nhạt nhìn Khuất Thừa Như quỳ trên đất một cái, “Đã bán tới một nghìn lượng bạc.”



Nghe thấy hai chữ toa thuốc, Khuất Thừa Như lập tức ngẩng đầu lên.



Bùi Khởi Đường nói: “Vi thần chính là vì toa thuốc này tới tìm Khuất đại nhân.”



Hoàng đế nghe tới đây, nheo mắt lại: “Là toa thuốc gì?”



Bùi Khởi Đường lấy ra từ trong tay áo một phần đưa cho nội thị: “Nghe nói là dược hoàn kéo dài tuổi thọ do Triệu Tông Thúc và đạo sĩ bào chế.”



Nghe tới đây sắc mặt Hoàng đế hơi đổi, lập tức cầm toa thuốc trong tay nội thị xem kĩ càng, dược liệu ghi chép bên trên toa thuốc hắn rõ hơn ai hết.



Đây là Ngũ Thạch Tán.



Bùi Khởi Đường nói: “Sau khi người của Triệu gia vào đại lao, tài sản của tộc Triệu thị đều bị niêm phong. Triệu gia là dùng toa thuốc này đổi lấy ngân lượng, đút lót khắp nơi, mới có thể có cục diện hiện giờ. Sau khi vi thần biết được, thấy vô cùng kì lạ, người của Triệu gia trắng trợn làm vậy, Khuất đại nhân lại không bẩm báo triều đình, cũng không ra tay ngăn cản... Giờ xem ra Khuất đại nhân sớm đã bị Triệu gia mua chuộc.”



“Ngươi vu khống...” Khuất Thừa Như quỳ trên đất hét to lên.