Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 525 : Tiền mất tật mang

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Từ Cẩn Du cứng đờ buông cổ tay Hàng thị ra, Hàng thị cũng không chú ý, cùng Lang Hoa bước tiếp về phía trước, dọc đường còn giới thiệu cách bày trí trong vườn của Từ gia, nhanh chóng bỏ Từ Cẩn Du lại sau lưng.



"Lang Hoa," Hàng thị lộ vẻ mặt bối rối, "Lần này ngươi đến Từ gia, có phải là vì chuyện của Nhị lão gia nhà chúng ta không?"



Lang Hoa nói: "Ta cũng mới biết, thì ra Diêm Trường Quý kia là người của Từ nhị lão gia."



Tuy Hàng thị đã chuẩn bị tinh thần, nhưng vẫn không nhịn được thở dài một tiếng: "Người đó nói đều là thật sao? Nhị lão gia lấy bã thuốc từ hiệu thuốc của Cố gia đem đi bán?"



Lang Hoa ngẩng đầu, phòng khách không còn xa, Từ lão phu nhân đã trở về nhà, Từ gia này nhìn bên ngoài thì là Hàng thị quản lý, nhưng thực tế Từ lão phu nhân đều nắm tất cả trong tay.



Lang Hoa thấp giọng nói: "Phu nhân đừng lo lắng, chuyện này ta sẽ nói rõ với lão phu nhân và Nhị lão gia, có những chuyện, không thể nhún nhường."



Hàng thị nghe những lời này không khỏi ngạc nhiên, lời Lang Hoa nói là ý gì?



Có những chuyện, không thể nhún nhường.



Là thế này sao? Bà ở Từ gia nhiều năm như vậy, mỗi lần lão phu nhân nói gì bà đều không dám làm trái, tuy không hợp với cách nghĩ của bà nhưng bà vẫn nghe theo, không hề giống Cố Đại tiểu thư nói, không thể nhún nhường.



Quản gia bên cạnh Từ lão phu nhân bước qua nói, Lang Hoa lập tức chào hỏi.



"Mẫu thân," Từ Cẩn Du kéo Hàng thị,"Cố Lang Hoa nói với người chuyện gì? Sao nàng ta lại đến nhà chúng ta, nàng ta muốn làm gì?"



Hàng thị mù mờ gật đầu: "Lang Hoa nói muốn bẩm báo với lão phu nhân."



...




Lang Hoa nói tiếp: "Nghe nói hiệu thuốc xảy ra chuyện, nói cho cùng thì chuyện này cũng liên quan đến Cố gia, ta đã cho người đi điều tra bã thuốc trong tiệm, xác định là số thuốc của cửa hiệu bị mất trộm."



"Lần này đến Từ gia là để nói chuyện số thuốc đó, không nên gây chuyện trước cửa Từ gia."



Nghe Lang Hoa nói vậy, Từ nhị thái thái lập tức nói: "Cố Đại tiểu thư nói đúng, cần phải làm rõ hãy nói, chuyện này không liên quan đến nhà chúng ta."



Lang Hoa gật đầu: "Từ nhị thái thái nói đúng, bán thuốc giả là trọng tội, số thuốc đó bán đi, người bệnh mua được, dùng xong bệnh sẽ càng nặng dẫn đến mất mạng. Đặc biệt hiện giờ đang rét đậm, bệnh thương hàn rất phổ biến, quan phủ đã ra thông báo cho người dân uống thuốc chữa bệnh, nhà giàu có trong kinh thành cũng kéo nhau phát thuốc. Nay lại xảy ra chuyện này, triều đình nhất định sẽ lập tức điều tra. Vì vậy, biện pháp tốt nhất là báo quan."



Hai từ báo quan, khiến Từ nhị thái thái cứng đơ ra đó.



Lang Hoa tiếp tục nói: "Ta sẽ làm chứng cho hiệu thuốc, chứng minh số thuốc Diêm Trường Quý bán cho bọn họ là bã thuốc Cố gia bị mất trộm. Nếu số tiền này đã không phải là của Từ gia, vậy ta mang về, tìm người mua hiệu thuốc trả lại cho họ."



Lang Hoa đưa tay đóng nắp hộp lại "cộp" một tiếng.



Âm thanh đó như xuyên vào tim của Từ nhị thái thái, khiến bà ta đột nhiên cảm thấy đau nhói.



Cố Lang Hoa đến lần này là để uy hiếp Từ gia, nếu Diêm Trường Quý khăng khăng nói cùng lão gia mua hiệu thuốc, quan phủ nhất định sẽ gọi lão gia đến thẩm vấn.



Hiện giờ tiền bọn họ không có, lại còn phải gánh trách nhiệm với quan phủ.



"Lão gia," Quản gia bước đến nói, "Quan phủ đến rồi, muốn bắt Diêm Trường Quý, còn muốn mời Nhị lão gia đến nha môn hỏi chuyện."



Từ Tùng Nguyên bình tĩnh đứng dậy: "Giống như Cố Đại tiểu thư nói, đây không phải là chuyện nhỏ, giao Diêm Trường Quý cho nha môn, để Nhị lão gia nói rõ ràng, tránh để bọn họ xử oan Từ gia."