Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 569 : Hoàn toàn tỉnh ngộ

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Kiếp trước kiếp này, tất cả nàng đều sẽ tìm được câu trả lời.



Lang Hoa cười gật gật đầu với Bùi Khởi Đường.



Mặc dù Tào Gia không biết tầng ý sâu xa này, nhưng ông ta biết có mấy lời không thể hỏi, giống như là tương lai Bùi Tứ gia có tính toán gì, sau khi lấy được tây lộ Quảng Nam muốn làm gì?



Những thứ này đều không cần ông ta bận tâm.



Ông ta chỉ cần quyết định đi theo Bùi Tứ gia và Cố Đại tiểu thư, bất luận bọn họ làm gì, ông ta đều nỗ lực đi làm. Đây là bổn phận của người làm thần tử.



Nghĩ tới đây, Tào Gia bỗng nhiên bị ý nghĩ của mình làm cho kinh sợ.



Thần tử.



Ông ta lại coi mình là thần tử, vậy Bùi Khởi Đường là gì?



Ánh mắt Tào Gia sáng lên, nhưng rất nhanh liền ảm đạm, Bùi Khởi Đường dù sao cũng không phải là hoàng thất của Đại Tề, nếu không với năng lực của hắn tương lại nhất định sẽ đứng ở nơi cao nhất.



Đáng tiếc.



Tào Gia nghĩ rồi nhấc chén trà lên uống, nước trà ấm áp dường như xoa dịu phiền muộn của ông ta.



Thái tổ gia năm đó chẳng qua là một Đô Ngu Hậu của tiền triều, cuối cùng không phải cũng lấy được thiên hạ sao, điểm khác nhau là tình thế tiền triều cấp bách hơn, triều đình loạn trong giặc ngoài, đã không chống đỡ nổi. Đại Tề bây giờ chưa tới mức đó, cố chấp thay vua đổi chúa, sợ rằng sẽ khó khăn trùng trùng.



Phải thế nào mới có thể có được thiên hạ, là một vấn đề không dễ dàng giải đáp.



Tào Gia suy nghĩ, bất tri bất giác đã uống hết chén trà.



Tào Gia ngẩng đầu lên: “Có thể khai thác mỏ sắt đúc binh khí, lại có thể thao túng người ở nam bảng, sợ rằng trong triều đình không có mấy người. Ninh Vương ngốc kia chắc chắn có vấn đề.”



Tào Gia nói xong lời này, không thấy được sự kinh ngạc trong mắt Bùi Khởi Đường và Cố Lang Hoa.



Tào Gia không khỏi nói: “Hai người đã nghĩ tới rồi? Chẳng trách, ta nói tại sao Đại tiểu thư lại theo dõi Từ Sĩ Nguyên không buông, Bùi Tứ gia lại lập tức cho người đi điều tra Minh Tòng Tín.”



Bùi Tứ gia và Cố Đại tiểu thư đã bày xong trận thế, muốn giam Ninh Vương ở trong đó.
“Đáng tiếc, người làm ta chán ghét, từ trước đến giờ ta không muốn để ý tới, cho nên không thể làm gì khác hơn là để cho nàng tự mình giải quyết.”



Giọng nói của Bùi Khởi Đường rất nhẹ, cơ thể hơi nghiêng xuống, chạm vào trán nàng: “Nhưng Lang Hoa, nàng phải biết, nếu như có ai muốn làm hại nàng, ta chắc chắn sẽ đứng ở phía trước nàng, vĩnh viễn sẽ không thay đổi.”



Lang Hoa ngước ánh mắt trong suốt lên, ở trước mặt Bùi Khởi Đường, nàng hình như biến thành cô gái nhỏ không biết làm gì cả. Rõ ràng nàng là người giỏi trò chuyện với người khác, lại luôn nghe những lời này của hắn mà lúng túng.



Nhưng trong lòng lại vui mừng đến thế.



Có lẽ là vì nàng thích hắn.



“Ta biết,” Lang Hoa nói, “Ta đều biết cả.”



...



Từ gia, trong phòng Hàng thị.



Vưu ma ma cúi người bẩm báo: “Đạo sĩ của Trường Xuân Quan tới hỏi, có thể bùa nhân duyên của Đại tiểu thư sai rồi, đạo sĩ còn nói, mệnh của Đại tiểu thư từ khi ra đời đã có biến hóa, Đại tiểu thư không nên như bây giờ.”



“Đạo sĩ kia hỏi chúng ta có biết một tiểu thư sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với Đại tiểu thư hay không.”



Hàng thị nghe rồi nhíu mày lại.



Vưu ma ma mím mím môi: “Người đạo sĩ nói hẳn là Cố Đại tiểu thư. Có điều không được phu nhân và người của Cố gia phép, nô tỳ cũng không nói gì”



Hàng thị không nghe lọt nửa câu sau của Vưu ma ma.



Cái gì gọi là Cẩn Du không nên như bây giờ, vậy Cẩn Du nên như thế nào?



Từ khi ra đời đã có biến hóa.



Lẽ nào là nói...



Sắc mặt Hàng thị trở nên tái nhợt, liệu có giống như bà lo lắng mấy ngày nay hay không, lúc bà sinh thật sự xảy ra chuyện không hay gì.