Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 586 : Chuyển biến động trời

Ngày đăng: 11:07 30/04/20


Tôn chân nhân nhắm hai mắt lại.



Hứa thị lại vô dụng như vậy.



Không, không phải Hứa thị vô dụng, ông ta không ngờ Cố Lang Hoa lại khéo ăn khéo nói như vậy.



Nếu như Hoàng thượng tin lời Hứa thị, thì chẳng khác nào tin tưởng triều đình mình thống trị sẽ hỗn loạn, Đại Tề ở trong tay hắn xuất hiện điềm suy bại.



Hoàng thượng rất có thể sẽ mất đi ngôi vị hoàng đế. Không phải bởi vì con trai Khánh Vương, mà bởi vì chính hắn.



Không có sức cứu nạn, loạn dân nổi lên bốn phía, đây là biểu hiện của Hoàng đế vô năng.



Cho nên ngay cả Lưu Cảnh Thần cũng phải nghi ngờ lời của Hứa thị.



“Con trai của Khánh Vương,” Hứa thị giống như là bắt được điểm yếu, trên mặt lộ ra vẻ điên cuồng: “Hoàng thượng, nàng ta... Từ Lang Hoa... nàng ta biết con trai của Khánh Vương, dân phụ nói không sai, dân phụ không nói sai.”



Nghe được ba chữ Từ Lang Hoa, trong lòng Lang Hoa liền sáng tỏ thông suốt.



Nàng rốt cuộc lại là Từ Lang Hoa sao? Không phải cái tên này, cũng không phải cái thân phận này, mà là ở trong lòng Hứa thị, nàng đã biến trở về kiếp trước.



Chỉ có Hứa thị mới biết lúc nàng là Từ Lang Hoa, nàng rốt cuộc là cái dáng vẻ gì.



Nàng rốt cuộc tìm được một đời bị mất của mình rồi.



Lang Hoa cười nói: “Ta đương nhiên biết con trai của Khánh Vương, bởi vì ta mới là tiên tri.”



“Ngươi thừa nhận rồi,” Mặt mũi Hứa thị vặn vẹo, “Ngươi và con trai của Khánh Vương tương lai muốn mưu nghịch, muốn mưu nghịch.”
“Vậy thì mời Hoàng thượng truyền Từ Cẩn Du đối chất.”



Nghe được ba chữ Từ Cẩn Du, Hứa thị giống như phát điên vậy: “Đừng truyền Cẩn Du, Cẩn Du không liên quan đến chuyện này, nó không biết gì cả, nó không biết gì cả.”



Nếu để cho người ta biết Cẩn Du là con riêng của Từ Sĩ Nguyên, bất luận là Cố gia hay là Từ gia đều sẽ không cần nàng ta nữa.



“Làm sao lại không liên quan,” Lang Hoa nhìn Hứa thị, “Nếu như Tôn chân nhân không nói chuyện đổi con ra, bà sẽ không ở đây, Từ Cẩn Du cũng sẽ không bị Từ gia và Cố gia đuổi ra khỏi nhà. Nói cho cùng bà và Từ Cẩn Du cũng là con cờ trong tay người khác, bà không định cho nàng ta biết, rốt cuộc tại sao nàng ta từ Từ Đại tiểu thư lại biến thành bộ dạng hôm nay sao.”



“Không, không,” Hứa thị không ngừng xua tay, “Cẩn Du vẫn là Từ Đại tiểu thư, nó là Từ Đại tiểu thư.”



Bộ dạng điên cuồng của Hứa thị khiến cho Hoàng đế sinh lòng chán ghét, người như vậy sao có thể là tiên tri.



“Hoàng thượng, Bùi đại nhân Bùi Khởi Đường dâng tấu chương”, Thường An Khang tiến lên bẩm báo, “Xin Hoàng thượng nhất định phải xem.”



Hoàng đế lập tức nhớ tới Thị Vệ Ti đến Bùi gia, may mà ông ta chưa lập tức hạ lệnh giải người của Bùi gia vào đại lao.



Hoàng đế giơ tay ra, Thường An Khang lập tức đưa tấu chương tới.



Tấu chương từ từ mở ra, sắc mặt Hoàng đế càng khó coi hơn, cuối cùng một chưởng vỗ lên bàn: “Giỏi cho một Minh Tòng Tín, giỏi cho một Tôn chân nhân...”



Tia hy vọng cuối cùng trong lòng Tôn chân nhân lập tức biến mất gần như không còn gì.



Bùi Khởi Đường nhất định đã tóm được cái đuôi của bọn họ, nếu không thái độ của Hoàng thượng sẽ không thay đổi trong nháy mắt như thế.



“Truyền Bùi Khởi Đường,” Hoàng đế nói, “Trẫm phải đích thân hỏi hắn, hắn rốt cuộc có phải con của Khánh Vương hay không, có phải cháu ruột của Trẫm hay không.”