Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 605 : Đệ đệ tốt

Ngày đăng: 11:07 30/04/20


Từ Khải Chi mặt đầy ai oán: “Chỉ còn một chuyện quan trọng nhất, phụ thân để cho con nói xong, con sẽ trở về.”



Từ Tùng Nguyên đành phải buông lỏng tay.



Từ Khải Chi quay đầu lập tức nói: “Lúc tỷ tỷ thành thân, có thể cho đệ đi hay không, đệ biết tỷ tỷ có đệ đệ, đệ cũng không mong áp trang, đệ chỉ muốn qua xem thôi.”



Từ Tùng Nguyên còn tưởng rằng là chuyện gì đứng đắn, cho là con trai sẽ nói Hàng thị ở trong nhà bận lòng Lang Hoa thế nào, nhưng không ngờ Từ Khải Chi lại không theo quy củ gì cả, thẳng thắn nhắc đến chuyện này. Lang Hoa dĩ nhiên không thể nào đồng ý, Từ Khải Chi họ Từ, cũng không phải là người của Cố gia, phải lấy thân phận gì mà qua đó? Cố gia phải sắp xếp cho nó thế nào.



Đây chính là đang thêm phiền phức.



Từ Tùng Nguyên vừa mới nghĩ tới đây...



“Vậy thì đệ đến đi,” Lang Hoa nói, “Chỉ là đến lúc đó ta không thể tiếp đãi đệ được.”



Từ Khải Chi mặt đầy mừng rỡ: “Đệ biết, đệ sẽ không thêm phiền phức cho Cố gia, đệ sẽ cẩn thận đứng ở một bên nhìn. Trong nhà đệ vẫn chưa có tỷ tỷ thành thân, đệ cũng không biết tình cảnh đó thế nào. Mấy năm trước, trong tộc có biểu tỷ sắp xuất giá, vốn đã nói là để đệ qua đó dự lễ, nhưng không ngờ đệ lại bị bệnh một trận, khi tỉnh dậy, ba ngày lại mặt của biểu tỷ cũng qua rồi.”



“Đúng rồi, hai ngày nay biểu tỷ cũng tới, nói tới mấy chuyện năm đó. Cô cô và Ninh Vương gia qua lại, trong nhà không đồng ý, cô cô tìm biểu tỷ khóc mấy trận, biểu tỷ còn khuyên cô cô, cho dù thân phận có tôn quý đi nữa cũng là một kẻ ngốc, không phải duyên lành. Cô cô không chịu nghe, đi cầu xin phụ thân, phụ thân cũng không đồng ý, bởi vì chuyện này Tam thúc đến trong tộc mời tộc công ra mặt giúp đỡ, nhưng còn chưa có kết quả, cô cô đã rơi xuống nước ở trong cung, cứ như vậy không còn nữa.”



Từ Khải Chi lại bắt đầu nói một thôi một hồi, Từ Tùng Nguyên không khỏi nghĩ đến mấy ngày nay bởi vì Từ Sĩ Nguyên vào ngục, trong tộc loạn hết lên. Nếu như không phải bởi vì người vạch trần Từ Sĩ Nguyên chính là Lang Hoa, toàn bộ tộc Từ thị có lẽ mỗi ngày đều phải thắp hương bái phật, xin không bị liên luỵ. Ông thật sự nên cảm tạ Lang Hoa, chỉ là không biết lời này nói thế nào, bây giờ Khải Chi nhắc đến, cũng coi là làm một chuyện đứng đắn.



Trong lòng Từ Tùng Nguyên vừa định khen ngợi Từ Khải Chi, nhưng ai biết Từ Khải Chi cũng không nói cảm tạ Lang Hoa, mà là nói tiếp: “Biểu tỷ định ăn tết ở kinh thành, trong bọn tiểu bối bọn đệ, biểu tỷ thoải mái nhất, lần này là xích mích với phu gia nên mới trở lại nhà mẹ đẻ,” Từ Khải Chi càng nói càng hưng phấn, “Người bên phu gia của tỷ ấy tới, muốn đón tỷ ấy về, nói mấy lời không đứng đắn bị biểu tỷ tức giận mắng cho một trận, lập tức không còn ai dám lỗ mãng nữa...”



Từ Tùng Nguyên càng nghe càng không đúng, làm sao còn tán gẫu đến cả chuyện nhà nữa, chẳng lẽ muốn nói hết Từ gia trên dưới một lượt hay sao.



Từ Khải Chi nhưng lại không thấy được ánh mắt cảnh cáo của Từ Tùng Nguyên, nói tiếp: “Tiên sinh thư viện của đệ...”




Bọn họ không nên dựa vào Lang Hoa như vậy.



Từ Tùng Nguyên chợt phát hiện con trai đã trưởng thành rồi.



...



“Tính tình hai cha con hình như không quá giống nhau.” Tiêu ma ma vừa nói vừa cảm thấy buồn cười. Từ lão gia thì như ngồi bàn chông, hận không thể bịt miệng Từ đại gia lại.



Nhưng Từ đại gia lại nói hết sức thoải mái, nếu như không phải ông ấy cắt đứt lời hắn, hắn hẳn có thể kéo Đại tiểu thư lại nói thêm mấy ngày.



Từ trong tộc nói đến biểu tỷ, từ biểu tỷ nói đến thư viện, từ thư viện còn nói đến tên, thật là lung tung bừa bãi, nhưng như vậy mới coi là nói chuyện nhà.



Lang Hoa nắm lò ấm trong tay, bên tai dường như còn có thể nghe được tiếng Từ Khải Chi, có thể là liên quan đến Hàng thị, tỷ đệ bọn họ đều không quá giống Từ Tùng Nguyên, đích thực càng giống người Hàng gia hơn, chẳng trách Từ lão phu nhân không thích bọn họ.



Lang Hoa biết ý của Từ Khải Chi.



Trong tộc Từ gia đã nhúng tay vào chuyện này, nếu không sẽ không để cho vị biểu tỷ kia tới nghe tin tức.



“Nếu trong tộc Từ thị đã nhúng tay vào, rất nhiều chuyện sẽ không do Từ lão phu nhân nữa.” Lang Hoa nhìn bên ngoài xe ngựa, Từ Sĩ Nguyên qua lại với Ninh Vương sẽ không thể không có chút manh mối nào. Nếu như Từ gia có thể chứng minh lời của Hứa thị không phải là vô duyên vô cớ bịa ra, như vậy Hoàng thượng muốn trừng trị Ninh Vương cũng không đến nỗi xuất binh vô cớ.



Đây cũng là nguyên nhân bọn họ thẩm vấn Hứa thị và Từ Sĩ Nguyên.



Ninh Vương hẳn biết ngày đông giá rét đã tới rồi, cuộc sống của hắn từ nay về sau sẽ không dễ chịu lắm.