Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 632 : Lễ vật đặc biệt

Ngày đăng: 11:07 30/04/20


“Tiệc rượu đã chuẩn bị xong rồi,” Cố Tứ thái thái đi vào nói, “Không thể để cô gia đói bụng được.”



Thời gian qua thật nhanh, chỉ mới nói mấy câu đã đến giờ dùng cơm, sau khi ăn cơm xong bọn họ phải trở về Bùi gia.



Lang Hoa kéo tay Cố lão thái thái vô cùng không nỡ.



“Chúng con còn chưa nói chuyện với tỷ tỷ.”



Ở cửa truyền tới tiếng huynh đệ Cố thị, Cố Chiêm Lâm và Cố Bỉnh Chi đi vào.



Cố Chiêm Lâm nói: “Mẫu thân không cho phép chúng con tới, chúng con cũng không phải là trẻ con, làm sao cản trở tỷ tỷ và tổ mẫu nói chuyện được.”



Lang Hoa không nhịn được cười, hoá ra có người còn ấm ức hơn nàng.



Lang Hoa nói: “Tỷ mang ít đồ cho các đệ.”



Cố Chiêm Lâm và Cố Bỉnh Chi nghe lời này ánh mắt phát sáng.



Lang Hoa nhìn Bùi Khởi Đường, Bùi Khởi Đường nói: “Đều để ở trong phòng khách, các đệ tìm Bùi Tiền để nhận, mỗi người một phần.”



Trên mặt huynh đệ Cố thị là vẻ vui mừng, vốn là đứng lên định chạy ra ngoài, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ do dự, Cố Chiêm Lâm muốn nói lại thôi.



“Lang Hoa,” Cố lão thái thái cười nói, “Khải Chi cũng tới rồi, ta hỏi giúp một câu, có phần của Khải Chi không.”



Lễ vật lại mặt đều là Bùi gia chuẩn bị, Bùi Khởi Đường sớm đã sai người đi sắp xếp. Lang Hoa cũng không hỏi, lễ vật tặng cho bọn Bỉnh Chi rốt cuộc là gì, có của Từ Khải Chi hay không, Lang Hoa không biết gì cả.



Bùi Khởi Đường khẽ mỉm cười: “Ta chuẩn bị ba phần, đều giống hệt nhau.”



Bùi Khởi Đường nói xong, ánh mắt huynh đệ Cố thị lập tức sáng lên, suýt nữa thì reo hò.



Lang Hoa biết ba người Từ Khải Chi và Cố Bỉnh Chi, Cố Chiêm Lâm mấy ngày nay luôn chơi với nhau, nhưng không ngờ tổ mẫu cũng nói giúp Từ Khải Chi.



Hai ngày nàng không có ở đây Cố gia đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lang Hoa đỡ Cố lão thái thái đi tới phòng khách, nhân lúc Cố Tứ thái thái và Cố lão thái thái nói chuyện, Lang Hoa lập tức kéo tay áo Bùi Khởi Đường: “Rốt cuộc chàng chuẩn bị cái gì thế? Ba đứa nó đi lâu như vậy còn không thấy bóng dáng đâu cả.” Tứ thẩm lại đầy vẻ lo lắng.



Bùi Khởi Đường nói: “Hôm qua, ba đứa nó ở thư viện đánh nhau với công tử của Diêu thị lang một trận.”



Lang Hoa nhíu mày, công tử của Diêu thị lang Hộ bộ, kiếp trước nàng không có ấn tượng gì.



Bùi Khởi Đường nói tiếp: “Hai huynh đệ Diêu gia một người nhậm chức ở Hộ bộ, luôn quản giáo Chú Tiền Giám ở Giang Tây, vị thiếu gia Diêu gia kia thường ngày cũng rất ngang tàng. Có lẽ là nghe được mấy lời nói nhảm gì, nói đến chuyện Cố gia và Từ gia, đám Từ Khải Chi và Chiêm Lâm giận lên liền đánh nhau với Diêu thiếu gia. Đánh tập thể, lại đang trong thư viện, mặc dù ba người không có kinh nghiệm gì nhưng cũng không chịu thiệt.”



Chuyện Cố gia và Từ gia chính là thân thế của nàng.



Họ là huynh đệ của nàng, nghe được lời như vậy đương nhiên sẽ tức giận, cho nên cái này cũng không trách được bọn họ.



Bùi Khởi Đường nói: “Con trai đánh nhau cũng là chuyện bình thường, có điều có lúc, trừ phải học đánh nhau như thế nào, còn phải biết chịu đòn thế nào.”



Lời như vậy Lang Hoa vẫn là lần đầu tiên nghe thấy, có điều có tấm gương của Bùi Khởi Đường này dựng ở đây thì không ai có thể nghi ngờ được, những thứ này vốn chính là sở trường của hắn.



Lang Hoa nói: “Chàng bảo ai đến dạy bọn chúng?”



Bùi Khởi Đường mỉm cười: “Phùng sư thúc.”



Mặc dù Lang Hoa rất đồng tình với hoàn cảnh của ba người hôm nay, có điều tương lai bọn chúng sẽ biết, sự sắp xếp hôm nay của Bùi Khởi Đường là thứ người ngoài cầu cũng không cầu được.



“Ba vị thiếu gia trở lại rồi,” Ma ma quản sự ở cửa bẩm báo một tiếng, tất cả mọi người đều nhìn ra cửa.



Vừa thấy, Lang Hoa suýt nữa cười ra tiếng, ba người mặc dù đã rửa ráy thay y phục, nhưng vẫn rất lấm lem nhếch nhác.



Đúng là nhếch nhác.



Người trong phòng cũng nhìn ra ngay.



Cố lão thái thái cười nói: “Làm sao thế?”