Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 638 : Liễu tỷ tỷ đỏ mặt

Ngày đăng: 11:07 30/04/20


Thái hậu sắp tổ chức tiệc rượu lớn cho Công chúa Phúc An xuất giá.



Tin tức nhanh chóng truyền đi khắp nơi, ngay cả trong cung Tiêu Tu Dung vốn không hỏi thế sự cũng xôn xao hẳn lên.



“Không để cho Hiền phi, Đức phi chủ trì, ngay cả Lữ Tu Nghi Hoàng thượng sủng ái gần đây cũng đều bị chặn ở bên ngoài Từ Ninh Cung, chuyện này lại giao cho một mệnh phụ ngoại quan. Thái hậu nương nương bị bệnh hồ đồ rồi hay là bị người ta lừa gạt thế.”



“Nương nương của các ngươi không hay ra ngoài đương nhiên không biết, nếu nói bây giờ ai có quan hệ tốt nhất với Đông Bình Trưởng Công chúa, thì đó chính là Bùi thị. Nghe nói ngay cả người chọn gả đi Tây Hạ cũng là Bùi thị tiến cử, không có Bùi thị sẽ không có Công chúa Phúc An. Càng đừng nói đến sức khoẻ của Thái hậu đều là một tay Bùi thị điều dưỡng mới khoẻ mạnh lên. Vị Bùi đại nhân kia cũng là tân quý bên cạnh Hoàng thượng, Bùi gia bây giờ có thể coi như là cả nhà vinh hiển, Thái hậu coi trọng Bùi thị chút cũng chẳng có gì lạ.”



“Thật là tốt số.” Cung nhân không khỏi nói, “Sau chuyện này còn có ai không nể mặt nàng ta nữa? Phu nhân đạt quan hiển quý trong kinh nàng ta đều đã gặp hết, tùy tiện cho chút lợi ích, tương lai sẽ kết thành giao tình. Ta thấy vị đại nhân Bùi gia kia nói không chừng sắp vào Trung Thư Tỉnh, làm tướng gia trẻ tuổi nhất ấy chứ.”



“Các ngươi không có việc gì làm phải không, còn rảnh rỗi ở đây khua môi múa mép,” Chu nữ quan tới nói, “Đánh thức nương nương rồi.”



Các cung nhân le le lưỡi, cũng không sợ hãi, vội vã hành lễ rồi tản ra. Tiêu Tu Dung này phẩm cấp vốn cũng không cao, lại không được Thái hậu nương nương thích, mấy năm nay Hoàng thượng cũng rất ít tới nói chuyện với nàng ta, ở nơi nâng cao đạp thấp như trong cung này, đương nhiên sẽ không có ai sợ nàng ta.



“Nương nương,” Chu nữ quan nói, “Chuyện này...”



“Không cần phải để ý đến,” Tiêu Tu Dung lạnh nhạt nói, “Không liên quan đến chúng ta, chúng ta chỉ cần xem là được rồi.”



Chuyện không liên quan không nên phí tâm sức, bởi vì không đáng giá. Ánh mắt bọn họ không đặt trên loại chuyện nhỏ này.



...



Trên phố phường kinh thành bắt đầu có rất nhiều người ăn mặc quái dị, đây là tình hình từ sau khi Tiên hoàng băng hà tới nay chưa từng có.



Nhân dịp Tây Hạ đón dâu Công chúa Đại Tề, thương nhân Tây Hạ cũng đều rối rít đưa văn thư tới tham gia hội họp.



Thương nhân Tây Hạ mang đặc sản Tây Hạ tới, cũng bắt đầu tìm hàng hóa có thể mang đi khắp nơi, lập tức biến toàn bộ kinh thành thành nơi buôn bán, vô cùng náo nhiệt.
Bùi Đại thái thái nói: “Gặp chuyện gì mà cười tươi thế này.”



Bùi Thập tiểu thư nghĩ tới chuyện vừa rồi, gò má ửng đỏ: “Con gặp một tỷ tỷ thú vị, nói chuyện mấy câu.”



Bùi Đại thái thái nói: “Khó trách.” Hai ngày nay trong nhà có không ít nữ quyến ra ra vào vào, Như Cẩn cũng bận tối mắt tối mũi, có điều cả người dường như càng vui vẻ hơn, cái này đều phải cảm tạ Lang Hoa.



Bất kể như thế nào, chỉ cần Như Cẩn vui vẻ là tốt rồi.



...



Lang Hoa trở mình trên giường, tựa vào ngực Bùi Khởi Đường: “Ta biết rồi, sau này tuyệt đối sẽ không ngủ quá muộn, lần này là vì tiếng bàn tính của Liễu Tử Dụ… quá khô khan, ta mới ngủ mất.”



Giọng Lang Hoa rất nhẹ, mang theo chút nũng nịu khiến hắn cảm thấy càng đau lòng, làm sao có thể trách cứ nàng chứ.



“Chuyện trong kinh thành đã sắp xếp xong rồi,” Mặt Lang Hoa hồng hồng, dường như muốn tìm một vị trí thoải mái, trán cọ cọ vào ngực Bùi Khởi Đường, “Bên chàng thì sao? Có thuận lợi không?”



“Người Chu gia tới rồi,” Bùi Khởi Đường nói, “Là đệ đệ của đại tẩu, lão Tam Chu gia.”



Hồ ly ở trong bóng tối quan sát lâu như vậy, hôm nay cuối cùng cũng thò đầu ra rồi.



“Hắn cũng coi là có chút kiên nhẫn.” Lang Hoa khẽ mỉm cười, tay đặt ở trên eo Bùi Khởi Đường.



Bùi Khởi Đường cúi đầu xuống, nhìn Lang Hoa không có bất kỳ vẻ phòng bị nào, nghĩ tới vẻ mặt có chút hoảng hốt vừa rồi của Liễu Tử Dụ. Hắn biết tính cách của Liễu Tử Dụ tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ không an phận với Lang Hoa, nhưng vẫn không tránh được chua chua trong miệng, đây chính là ghen tuông mà người khác nói đi!



Lang Hoa ở trong lòng hắn, khóe miệng hiện lên nụ cười vui vẻ, nghiêng người tựa vào ngực hắn, vạt áo khẽ mở rộng, lộ ra cần cổ cao, y phục tản ra bên cạnh. Cái eo mềm mại phập phồng theo hô hấp của nàng khiến lòng Bùi Khởi Đường bỗng nhiên rung động, không nhịn được nghiêng người qua.