Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 686 : Thân phận khánh vương

Ngày đăng: 11:08 30/04/20


Mắt Hoàng đế dường như muốn phun ra lửa.



Ép hắn, tất cả mọi người đều đang ép hắn.



Hoàng đế nói: “Nếu như Trẫm không đồng ý thì sao?”



Thọ Vương thở dài một hơi: “Tiên hoàng giao dòng họ hoàng thất vào trong tay lão thần, chỉ cần lão thần còn sống một ngày, thì phải cố gắng hết trách nhiệm. Lão thần không phải những Ngự sử đại phu kia, chỉ có thể lấy thân tương gián.”



“Vậy khanh cứ quỳ đi,” Hoàng đế lập tức đứng lên, “Trẫm xem xem khanh có thể quỳ tới khi nào.”



Hoàng đế đi ra khỏi Cần Chính Điện, ánh mặt trời chói mắt bên ngoài khiến cho hắn choáng váng, bên tai toàn tiếng u u.



“Hoàng thượng,” Thường An Khang thấy vậy vội vàng tiến lên đỡ, “Nô tài đỡ người đi nghỉ một chút!”



Hoàng đế cười một tiếng: “Ngươi có phải cũng đã sớm biết rồi không?”



Thường An Khang ngẩn ra, sau đó lập tức quỳ xuống: “Hoàng thượng, tấm lòng trung thành của nô tài nhật nguyệt chứng giám, nếu như nô tài đã sớm biết, làm sao lại trơ mắt nhìn Hoàng thượng trọng dụng Bùi Khởi Đường.”



“Bùi Khởi Đường,” Trên mặt Hoàng đế hiện lên một nụ cười quỷ dị: “Cái tên này lấy hay lắm, Tề Đường, Bùi Khởi Đường… Hắn dám quang minh chính đại đứng ở trước mặt Trẫm lật lại bản án cho Khánh Vương như vậy. Trẫm còn coi hắn là trọng thần, giao quân quyền cho hắn, sai hắn đi tây lộ Quảng Nam. Hắn lừa Trẫm như vậy, phụ sự tín nhiệm của Trẫm.”



“Còn có Bùi gia,” Hoàng đế giống như một con sư tử điên, “Nếu như không phải là Ninh Vương làm loạn, Trẫm lập tức sẽ giết bọn chúng. Bùi gia, đúng còn có Cố gia, là Cố thị ở trước mặt Trẫm giả thần giả quỷ, che giấu thay Bùi Khởi Đường.”



Như vậy xem ra lời của Hứa thị có thể là thật.



Nhưng vì sao Tôn Chân nhân kia phải tự sát?



Đều không phải thứ tốt đẹp gì, một bên là người của Ninh Vương, một bên là người của Khánh Vương.



Trong mắt Hoàng đế hiện đầy tia máu đỏ, lảo đảo đi về phía trước, Thường An Khang không dám sơ xuất lập tức tiến lên đi theo.



Lưu Cảnh Thần đi nhanh vào Trị Phòng, Lục Anh đang cúi đầu viết văn thư lập tức đứng dậy.
“Đại gia từng bảo vệ thiếp sao?” Bùi Đại nãi nãi hỏi, “Sau khi biết Chu gia mưu phản, Đại gia đến nói cũng không nói với thiếp, sợ lỡ Chu gia bị triều đình bắt, sẽ liên luỵ đến tiền đồ của Đại gia.”



Mặt Bùi Đại gia căng đỏ lên: “Nàng nói xằng bậy gì thế.”



Bùi Đại nãi nãi nói: “Từ sau khi Cố thị gả vào, khắp nơi chống lại thiếp, nhưng Đại gia chưa hề nói giúp thiếp thân, thậm chí trơ mắt nhìn Bùi Khởi Đường khiển trách người chị dâu này, hắn dựa vào cái gì? Đại gia không giành lấy một con đường cho thiếp, thiếp sẽ tự tính toán cho mình.”



Bùi Đại nãi nãi nói xong, cũng không quay đầu lại ra khỏi cửa, để lại Bùi Đại gia mặt đầy lo lắng.



Bùi thái phu nhân ngồi ở trên giường mềm nhìn Bùi Đại nãi nãi, trước khi Lang Hoa vào nhà, Bùi Đại nãi nãi xử lý Bùi gia cũng coi như tận tâm tận lực, nhưng bây giờ cái gì cũng thay đổi rồi.



Suy cho cùng là lợi ích động lòng người.



“Có lời gì cháu cứ nói đi.” Bùi thái phu nhân nói.



Bùi Đại nãi nãi đáp một tiếng: “Tổ mẫu có nghe nói tin tức Thái tử đã mất rồi không?”



Hoá ra là vì chuyện này, Bùi thái phu nhân gật gật đầu: “Cũng vừa biết được.”



“Thái phu nhân,” Bùi Đại nãi nãi nói, “Cháu dâu có một việc không biết có nên nói hay không.”



Bùi thái phu nhân phất phất tay: “Cháu nói đi.”



Bùi Đại nãi nãi mới nói: “Cục diện bây giờ, sợ rằng cũng không đoán được cuối cùng là kết quả gì, may mà Chu gia và Bùi gia không trói chung một chỗ.”



Bùi thái phu nhân nhìn Bùi Đại nãi nãi: “Cháu dâu cả, không cần vòng vo, cháu cứ nói cho tổ mẫu, ý cháu là gì?”



Bùi Đại nãi nãi nhuận nhuận môi: “Nếu như Ninh Vương thắng, cháu dâu bằng lòng lấy danh nghĩa Chu gia viết một phong thư cho Ninh Vương, bảo vệ được Bùi gia. Nếu như Hoàng thượng thắng, cũng xin Bùi gia che chở cho Chu gia và cháu dâu. Thái phu nhân từ trước đến giờ nói một không hai, nếu như thái phu nhân có thể đồng ý, cháu dâu cũng có thể yên tâm rồi.”