Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 694 : Vạch rõ

Ngày đăng: 11:08 30/04/20


Mặt Hàng thị biến sắc, trong đầu hiện ra bộ dạng Từ lão phu nhân nghiến răng nghiến lợi mắng bà và Lang Hoa.



Vui vẻ yên tâm sao? Sẽ không, đối với lão phu nhân mà nói hẳn là hoạ vô đơn chí!



Lão phu nhân từ đầu đến cuối không chịu tin Lang Hoa là cháu gái của bà ta, nghe nói lão gia và bà định đi giúp Cố gia liền lập tức tách ra. Bây giờ biết Lang Hoa làm Khánh Vương phi… không biết trong lòng cảm thấy thế nào, nhất định sẽ không phải là vui vẻ!



Từ Quận vương phi nhìn ra một ít manh mối trên mặt Hàng thị: “Ta là cảm thấy phủ đệ của Khánh Vương lúc chưa ra khỏi kinh cách chỗ ta không quá xa, mới… tự quyết định.” Bà ta nghe được tin tức mới có cái ý này.



Hàng thị không biết nói gì cho phải, Lang Hoa nói: “Từ lão phu nhân đồng ý chuyển qua rồi sao?”



Từ Quận vương phi gật gật đầu: “Đồng ý rồi, tối hôm qua ta còn đưa quần áo và đồ dùng hàng ngày qua đó, lão phu nhân rất vui mừng, có phải ta… làm sai chỗ nào rồi không.”



Lang Hoa lắc lắc đầu: “Không sai, chỉ là chúng ta đã tách ra rồi.”



Sắc mặt Từ Quận vương phi tái nhợt: “Cái này… ta không rõ… sao lại tách ra rồi.”



Thư Vương phi đang uống trà, lập tức buông chén trà xuống: “Cái này ta từng nghe nói, Từ lão phu nhân rất thương vị từng là Từ Đại tiểu thư kia, hình như luôn không tin Lang Hoa mới là người của Từ gia. Chẳng lẽ đến bây giờ còn hồ đồ? Chao ôi, vậy cũng không đúng, mọi người nói có phải không, thật thì không phải giả, giả thì không phải là thật, vốn chính là người một nhà, tại sao còn phải ầm ĩ chuyện tách ra như thế, lại ở giờ phút quan trọng này...”



Người nói vô tình người nghe cố ý, trên trán Từ Quận vương phi nổi một tầng mồ hôi lạnh. Lời của Thư Vương phi tuy khó nghe nhưng đều là nói thật. Quan trọng nhất chính là, Khánh Vương phi và Từ phu nhân không ngăn cản Thư Vương phi.



Tám phần chính là như thế.



Bà ta vốn muốn lấy lòng không ngờ lại sai rồi, nếu để Khánh Vương phi cho là bà ta cố ý dựa vào Từ lão phu nhân, có ý đồ gì khác, vậy thì bà ta có cái trăm miệng cũng không thể bào chữa được.



Nhưng việc đã xảy ra rồi, sợ rằng bên Từ gia đã lục tục chuyển chỗ. Nếu như bà ta đuổi người đi, há chẳng phải là càng… không nói rõ ràng sao? Lỡ bị cho rằng bà ta đang nịnh bợ Khánh Vương phi, bà ta không sợ mất mặt, chỉ sợ Khánh Vương phi sẽ trách bà ta. Rất nhiều chuyện chỉ có thể nói riêng, không thể gióng trống khua chiêng. Từ lão phu nhân dù gì cũng là trưởng bối của Từ gia, bà ta không thể để cho Khánh Vương phi khó xử.



Từ Quận vương phi không khỏi hối hận vì sự khôn vặt của mình, sao bà ta lại nhất thời nóng đầu quyết định như vậy chứ.




“Không biết?” Ma ma quản sự nhấc cao giọng, “Chẳng lẽ Từ lão phu nhân cho là Vương phi nể mặt bà ta sao? Có điều có một số việc không nhắc tới mọi người cũng không biết.”



Ánh mắt Từ Quận vương phi dần dần sáng lên: “Phải nói cho rõ ràng.”



Ma ma quản sự gật gật đầu: “Lão phu nhân không biết chúng ta phải nói cho rõ, không sợ Từ lão phu nhân giả ngu.”



Từ Quận vương phi mím mím môi: “Việc không nên chậm trễ, lập tức đi làm.”



Từ lão phu nhân sai người dìu đến viện xem một lần, chỉ cảm thấy vô cùng hài lòng. Mặc dù không lớn như nhà Từ gia trước đây nhưng lại hết sức tinh xảo, đình đài lầu gác đều được chú trọng chau chuốt. Vườn sau lại còn có đảo giữa hồ, phía trên dựng đình nghỉ chân, xung quanh trồng rất nhiều kỳ hoa dị thảo, ngồi ở chỗ đó ngắm cảnh nhất định sẽ cảm thấy tâm tình thoải mái.



Từ lão phu nhân không khỏi xúc động, Từ Quận vương phi thật là một người tuyệt vời, sắp xếp chu đáo như vậy, có thể thấy tương lai phủ Từ Quận vương tiền đồ vô lượng.



Từ Quận vương phi đối với bà ta như vậy, bà ta cũng sẽ có đi có lại, ở trước mặt Lưu tướng nói mấy câu tốt đẹp.



“Lão phu nhân,” Quản sự của phủ Từ Quận vương tới nói, “Vương phi nhà chúng ta đã chuẩn bị xong đồ cho người rồi.”



Từ lão phu nhân có chút ngại: “Đã đủ rồi, Vương phi ngàn vạn lần đừng sắp xếp nữa, cái này bảo chúng ta phải làm sao cho phải.”



“Vương phi nhà chúng ta nói rồi, cái này nhất định phải làm,” Quản sự thấp giọng nói, “Người vẫn là đi xem xem, những thứ đó đã đủ chưa.”



Từ lão phu nhân chỉ đành đi theo Quản sự vào nhà chính xem, trên bàn bày mấy cái rương gỗ đàn hương, bên trong đặt một cây ngọc như ý, còn có ít đồ trang sức, đồ nữ trang, nhìn hết sức xinh đẹp, ngay cả nén bạc nhỏ bên cạnh cũng là chế tác tinh xảo. Còn có túi tiền nhỏ nhắn phía trên thêu trăm tử trăm phúc, mấy đôi giày xinh xắn dùng chỉ vàng thêu viền, dưới ánh mặt trời phát sáng lấp lánh.



Từ lão phu nhân nhìn ngẩn người ra.



“Lão phu nhân xe ngựa cũng chuẩn bị xong rồi, người cầm những thứ này đến Bùi gia đi,” Quản sự nói, “Vương phi nhà chúng ta nói rồi, người trong nhà luôn phải tặng quà mừng trước người ngoài.”