Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 701 : Nguy nan

Ngày đăng: 11:08 30/04/20


Khắp nơi trong thành đều là ánh lửa, Chu phu nhân gắng gượng ổn định tâm trạng, dặn dò người đi kiểm tra cẩn thận.



Ở thời điểm thế này không thể tùy tiện quyết định, nhất là lão gia đang dẫn binh bên ngoài, vạn nhất trong thành xảy ra chuyện gì, nhất định sẽ ảnh hưởng đến chiến cuộc bên ngoài.



“Là lương thảo bị người ta phóng hoả, ba nơi dự trữ lương thảo trong thành, đều... đều...”



Chu phu nhân chỉ cảm thấy trong đầu “oành” một tiếng vang dội.



Cả ba nơi đều bị người phóng hoả, những kẻ đó làm sao biết kho thóc ở đâu, liệu có phải là có người cố ý tiết lộ tin tức không? Nếu là như vậy, chỉ sợ tình cảnh bây giờ của lão gia cũng nguy hiểm.



Chu phu nhân nói: “Mau, sai người đi bắt những kẻ đó lại, còn phải đưa tin cho lão gia, nói có người trà trộn vào trong thành quấy phá.” Chuyện này không thể coi thường, lão gia đã dặn đi dặn lại, nhất định phải trông tốt quân tư trong thành, không ngờ lão gia mới vừa ra khỏi thành, liền xảy ra chuyện như vậy.



Lão gia ra ngoài rồi, Tử An bọn chúng cũng dẫn binh bên ngoài, giờ đây bên cạnh bà ta không có một ai giúp đỡ.



Chu phu nhân không biết làm thế nào mới được.



“Phu nhân, không xong rồi.”



Không biết qua bao lâu, một trận huyên náo dồn dập phá vỡ mạch suy nghĩ của Chu phu nhân.



Chu phu nhân lập tức lên tinh thần, sai người cho lính liên lạc vào.



Lính liên lạc quỳ xuống đất: “Lão gia bên đó... lão gia bên đó loạn rồi, Bùi Khởi Đường chặn đường trở về thành, lão gia bị vây ở bên ngoài rồi.”



Chân Chu phu nhân mềm nhũn, cả người ngã vào ghế, trái tim hoảng sợ nhảy không ngừng: “Ngươi nói cái gì? Lão gia, lão gia... làm sao có thể, bọn họ không phải ở ngay không xa ngoài thành sao? Trong tay Bùi Khởi Đường mới có mấy nghìn nhân mã, chúng ta có hơn vạn người, làm sao mà thua được?”



“Phu nhân, điều này vô cùng chính xác... Bùi Khởi Đường... dẫn người đánh tới rồi, nói... lão gia là tư thông với địch phản quốc, người đi theo lão gia nếu như bây giờ không quy phục triều đình thì phải chịu tội giống lão gia, cho nên có người... có người quay đầu lại rồi.”



“Như vậy sẽ lập tức làm hỏng khí thế quân đội.”
“Đại nhân chúng ta ở lại thủ thành sao? Bách tính trong thành đều loạn rồi, có cần làm yên lòng bách tính trước không.”



“Thủ cái gì,” Đàm Thịnh trợn mắt nói, “Đây không phải là thành trì của Giao Ly chúng ta, những kẻ này cũng không phải là bách tính của Giao Ly chúng ta.”



Chu Diễm vô dụng, còn coi là Hình Quốc Công gì chứ.



“Vậy chúng ta...”



“Đến Chu gia,” Đàm Thịnh nói, “Nói Chu phu nhân mang đồ theo, cùng chúng ta ra khỏi thành.” Đây là điều ông ta sớm đã nghĩ xong rồi, ông ta không thể hai tay không trở về gặp Vương thượng.



Thuộc hạ hồi lâu mới hiểu ra: “Ngài là nói...”



“Đại Tề loạn rồi, Chu Diễm không được việc nữa, chúng ta đương nhiên phải trở về Giao Ly,” Đàm Thịnh nói rồi dừng một chút, “Nhưng chúng ta cũng không thể đi như vậy.”



Tiền của Chu Diễm tích trữ những năm này đương nhiên phải mang hết đi.



...



“Đàm đại nhân nói như vậy sao?” Chu phu nhân hỏi, “Chúng ta sẽ hội hợp với lão gia ở bên ngoài sao?”



Quản sự gật gật đầu: “Đàm đại nhân nói, Bùi Khởi Đường sắp phá thành rồi. Bùi Khởi Đường không phải loại lương thiện gì, hắn đã sớm tuyên bố rằng sẽ tàn sát thành...”



Nghe thấy hai chữ tàn sát Chu phu nhân rùng mình một cái.



So với Bùi Khởi Đường, Đàm Thịnh hiển nhiên càng có thể khiến bà ta tín nhiệm hơn. Huống hồ bọn họ cho dù có đến Giao Ly, lão gia cũng là Hình Quốc Công, chỉ cần cho lão gia thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức, lão gia nhất định sẽ đoạt lại những gì đã mất.



“Mang đồ theo,” Chu phu nhân nói, “Tất cả mọi người đều đi, chúng ta theo Đàm đại nhân cùng ra khỏi thành.”