Đạo Diễn! Cậu Nợ Tôi Một Giải CP Xuất Sắc Nhất

Chương 12 : Làm nũng - Bổ sung dinh dưỡng

Ngày đăng: 10:40 18/04/20


"Em muốn đi ngủ..." Bạch Trạch bọc mình trong chăn, thái độ khác thường.



Thiệu Mặc Sâm sờ trán của cậu, chắc chắn không xảy ra chuyện gì mới cười ranh mãnh, nói. "Đạo diễn, đây là đang làm nũng sao?"



Bạch Trạch khẽ hừ một tiếng, xoay người đưa lưng về phía anh.



Thiệu Mặc Sâm cười thành tiếng khiến Bạch Trạch hừ lạnh.



"Bảo bối, đừng xấu hổ." Thiệu Mặc Sâm lật Bạch Trạch lại, trêu chọc cậu.



"Ai xấu hổ?" Bạch Trạch kéo chăn xuống, mắt phượng mang theo giận dỗi nhìn anh.



Trong mắt Thiệu Mặc Sâm, ánh mắt giận dỗi của cậu bỗng hóa thành xấu hổ.



"Nhiều năm vậy rồi, sao da mặt vẫn mỏng như thế?"



Bạch Trạch không xấu hổ, chỉ là bây giờ Thiệu Mặc Sâm từ ngây ngô không biết gì biến thành con sói biến thái, cậu càng ngày càng sống dở chết dở.



Mấu chốt là da mặt anh quá dày, nói làm là làm nhưng Bạch Trạch vẫn thích. Thiệu Mặc Sâm thích đợi tới sáng hôm sau, quấn quýt lấy cậu hỏi đủ thứ...



"Bảo bối, hôm qua em có thoải mái không?"



"Bảo bối, hôm qua em kêu rất êm tai."



"Bảo bối, em thích nhất tư thế nào?"



"Bảo bối, em có thích anh chạm vào chỗ đó của em không?"



Giọng nói của anh còn rất dịu dàng, Bạch Trạch nghe được mặt đỏ tới mang tai, tới câu "Bảo bối, kỹ thuật anh không tốt sao?" của Thiệu Mặc Sâm, Bạch Trạch không chịu được nữa, đá văng chăn ra. "Thiệu Mặc Sâm. Anh châm lửa thì anh tự dập đi."



Thiệu Mặc Sâm dùng tay búng vào nơi nào đó đang phấn chấn tinh thần của Bạch Trạch. "Có tinh thần vậy sao? Đạo diễn, anh sẽ...phụ trách tới cùng."



Làm đến khi Bạch Trạch mê man, Thiệu Mặc Sâm vui vẻ quyết định lại giấu cái bí mật nhỏ này đây, ví như vị đạo diễn nào đó có thị giác và thính giác nhạy như động vật, hay ví như sáng hôm sau lựa thời điểm nhạy cảm, dùng ngôn ngữ miêu tả hình ảnh ướt át để khiêu khích em ấy, Bạch Trạch sẽ chủ động quấn quít lấy anh làm thêm mấy lần nữa.



Còn nếu như Bạch Trạch tức giận?



Thiệu Mặc Sâm sờ cằm một cái, khi đó anh vẫn có cách để "làm".



Người lạnh lùng cấm dục như Bạch Trạch, chỉ có khi ở trước mặt anh mới để lộ ra nơi mềm mại nhát.



***



"Đạo diễn Bạch." Lê Duyệt khép nép ngồi cạnh cậu.



Cũng hai ngày trôi qua rồi, Bạch Trạch vẫn có chút không tự nhiên. "Hôm nay được nghỉ, sao cậu tới đây?"



"Tôi tới nói xin lỗi." Lê Duyệt máp máy môi. "Hôm đó tôi không nên nổi giận với anh."
"Anh ấy kết hôn rồi." Lê Duyệt buồn bã nói.



"Có thể đạo diễn Bạch đoán mò thôi, quan hệ hai người họ cũng không tốt mà."



Lê Duyệt không nói với Phương Tịch hai người họ là bạn thân, chuyện này cũng không phải chuyện quan trọng, quan trọng là cậu ta cần một người san sẻ với cậu ta bây giờ.



"Cậu nghĩ đi, một ảnh đế như anh ấy sao phải nhận bộ phim này? Anh ấy bị đạo diễn làm khó dễ bao nhiêu cũng phải nhận bộ này, hơn nữa cậu nói anh ấy hay nhíu mày nhìn cậu, không để ý đến cậu sao có thể làm vậy? Nói không chừng cậu ăn mặc cuốn hút quá khiến anh ấy không cầm cự nổi."



Đương nhiên Lê Duyệt biết Phương Tịch nói vậy chỉ để an ủi mình, nhưng lại vẫn rơi vào trong đó. "Nhưng đạo diễn Bạch nói tớ là con nít."



Phương Tịch đập mạnh lên bàn. "Cậu đọc tiểu thuyết chưa? Mấy tên đào hoa có vô số người tình chỉ chơi chứ không yêu thường bị mấy tiểu bạch thỏ không hiểu chuyện đời bắt làm tù binh."



"Tớ không phải tiểu bạch thỏ." Lê Duyệt không thích mình bị ví như vậy.



Phương Tịch cười hì hì nói. "Tuổi còn trẻ thì còn cơ hội, phải biết nắm chặt."



Lê Duyệt nắm chặt tay, có phải cậu ta nên tranh thủ thời gian không?



Nhưng cậu ta đã đồng ý với Bạch Trạch, nói được phải làm được, không được gây phiền toái khi đang quay. Người lớn mới nói được làm được. Lê Duyệt thầm nghĩ.



***



Tiểu kịch trường:



Đại ca: Tiểu Sâm, tới đây làm nũng đi.



Thiệu Mặc Sâm: Đại ca, anh ngây thơ thế?



Chị gái: Lại đây, làm nũng đi, đã chia tay với tên kia chưa?



Thiệu Mặc Sâm:...



Mạc Húc: Thiệu Mặc Sâm, cậu biết làm nũng?



Thiệu Mặc Sâm: Có phải cậu muốn chết hay không? Không cho ăn cơm chùa nữa.



Lê Duyệt: Anh Thiệu, em muốn xem anh làm nũng.



Thiệu Mặc Sâm: Con nít, đi chỗ khác chơi.



...



Bạch Trạch: Thiệu Mặc Sâm, không được làm nũng.



Thiệu Mặc Sâm: Ừ ừ, muốn đạo diễn ôm ôm hôn hôn một cái người ta mới tiếp tục quay phim.