Đạo Diễn! Cậu Nợ Tôi Một Giải CP Xuất Sắc Nhất

Chương 37 : Che chở chồng - Nụ hôn đầu

Ngày đăng: 10:40 18/04/20


"Đạo diễn, lần này hot rồi nha, chúc mừng chúc mừng."



Đạo diễn cười haha, sờ cằm một cái.



"Nghệ sĩ lần này rất tốt, ai cũng có duyên với khán giả."



"Cũng không đỡ lo được bao nhiêu." Đạo diễn thở dài. "Không có mâu thuẫn nên không có chủ đề bàn tán." Kế hoạch trước đó là mời Bạch Trạch và Thiệu Mặc Sâm hợp tác chung thì chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra, ai ngờ hai người họ lại hòa hợp như vậy.



Bạn thân đạo diễn lắc đầu, biểu thị không hiểu gì cả.



Trong lúc bất chợt, ánh mắt đạo diễn sáng lên.



Bạn thân tò mò tiến tới, đạo diễn chỉ vào màn hình đang quay Hứa Thành Dục rồi phóng to lên. "Cậu xem biểu cảm này đi."



Trong lòng thầm mắng một câu, không thể không thừa nhận. "Cậu muốn tìm chuyện mâu thuẫn, ra tay với cậu ta cũng được."



"Tôi cũng nghĩ vậy." Đạo diễn cáo già nở nụ cười.



***



Ngày thứ hai sau khi chương trình phát sóng, Thiệu Mặc Sâm nhận được mấy cuộc điện thoại, sau khi anh cúp máy Bạch Trạch cũng nhận được điện thoại của đạo diễn.



Hai người cầm điện thoại nhìn nhau, không hẹn mà cùng chạy đến trước máy vi tính, quả nhiên hôm nay hai người lại lên báo.



"Chuyện này cũng oan uổng thật." Thiệu Mặc Sâm bất đắc dĩ nói.



Bạch Trạch nhướn mày lên, khuôn mặt mang theo nét giận. "Cái này là gì thế? Mẹ kiếp." Hiếm khi cậu chửi bậy.



Thiệu Mặc Sâm vỗ vỗ tay cậu. "Đừng nóng đừng nóng." Nhanh tay lẹ mắt tắt máy vi tính đi.



"Anh xem bọn họ viết gì kìa?" Bạch Trạch tức giận đến nghẹn họng, không nói được gì. "Cái gì mà đến quay chương trình thực tế mà ảnh đế cũng diễn? Cái gì mà chương trình thực tế nên đổi tên thành show diễn thực tế?"



Thiệu Mặc Sâm ôn cậu vào lòng vuốt lông. "Đừng tức giận nữa, để mặc bọn họ nói đi, anh cũng không mất miếng thịt nào."



Bạch Trạch nổi giận đùng đùng đẩy cậu ra, ngồi trước máy vi tính xắn tay áo lên.



Thiệu Mặc Sâm nhanh tay đè tay cậu lại. "Tiểu tổ tông của anh, em muốn làm gì đấy?"



"Dùng tay xé anti fan." Bạch Trạch nghiến răng.



Thiệu Mặc Sâm nhìn Bạch Trạch đăng nhập weibo chính của mình, nhanh chóng bảo cậu ngừng lại. "Em muốn dùng tài khoản chính chủ sao?"



"Em không có acc clone. Hơn nữa, không phải tài khoản chính chủ thì sao triệt nổi đám anti."




"Tớ thích phụ nữ, không đúng sao?" Tớ thích phụ nữ, cậu cũng thích phụ nữ...tớ không nên thích cậu, không nên thích cậu, không nên thích cậu...



Khuôn mặt Bạch Trạch trắng bệch thấp giọng nói. "Ừm, tớ biết rồi."



Rất nhiều năm sau, Thiệu Mặc Sâm nhớ tới chuyện này, ngoại trừ áy náy ra còn cảm thấy dở khóc dở cười, nếu như không phải anh cứ nghĩ tới chuyện kia, nếu nhìn kỹ kịch bản sẽ phát hiện kịch bản đó là bức thư tình dài nhất mà Bạch Trạch viết cho anh.



"Không nghĩ ra sao?" Thiệu Mặc Sâm đặt cằm lên vai cậu.



"Đồ lừa đảo." Bạch Trạch liếc mắt nhìn anh.



"Không phải." Thiệu Mặc Sâm vòng ngón tay ra trước, lướt phần bình luận trong điện thoại. "Sao thế?"



"Em biến nhiều fan hâm mộ của anh thành fan em, có ghen tị không?" Bạch Trạch chế giễu anh.



"Ghen tị có gì tốt? Đó là fan hâm mộ nhà chúng ta mà."



Bạch Trạch nở nụ cười, ai muốn làm người một nhà với anh?



***



"Cảm ơn đạo diễn Bạch đã nói giúp Mặc Mặc, cảm động *tim*"



"Người đầu tiên công nhận cố gắng của nam thần nhà tui, tui muốn làm fan đạo diễn Bạch."



"A a a a a tôi đột nhiên cảm thấy hai người họ rất có cảm giác CP, a a a a."



"Đúng vậy, hôm qua có người cũng nói vậy, tôi còn cảm thấy nuốt không trôi, hôm nay lại tung đường."



"A a a a, dễ thương quá."



"Chúng ta chỉ nói là tình huynh đệ thôi nhé, có được không?"



***



ID Oreo: Cảm ơn đạo diễn Bạch đã ủng hộ...vô cùng vô cùng vô cùng vô cùng vô cùng yêu em. Đừng quan tâm những người đó nói gì, bọn họ ghen tị khi thấy hai người ân - ái thôi."



"Thiệu Mặc Sâm, anh có xóa cái acc clone đó đi không?"



"Anh không xóa, trừ phi em có thể nhớ lại ngày kỷ niệm đó."



Ngày nào trong nhà đạo diễn và ảnh đế cũng gà bay chó sủa.